Tử y nam tử mặt ngây ra liếc nhìn bàn tay lên xuống trên bờ vai mình, bạch y thư sinh ở đối diện mỉm cười nhìn y.
Sau đó, Quỳ Quỳ lại khom người, cúi đầu chen vào giữa hai người, chỉ vào đống đồ vật bị gã đá rơi xuống dưới chân gò đất, “Vừa rồi thật sự là hiểu lầm, mong rằng nhị vị quý khách đại nhân rộng lượng, không nên để cho gia gia ta lo lắng.”
“Ngươi ta mới quen đã thân, ta khẳng định không nói.” Bạch y thư sinh nói xong lại bĩu môi hất cằm về phía tử y nam tử, ý tứ rất rõ ràng, phải hỏi người ta mới được.
Tử y nam tử hiểu ý rất nhanh, mặt không biểu cảm bình thản nói: “Việc nhỏ, đã qua rồi.”
Quỳ Quỳ lập tức rất vui, bô bô tàn nhảm thêm một lúc rồi cũng không quên nhiệm vụ trực ban của mình lúc này, yên tâm chạy đi.
Gã vốn định giúp người ta nhặt đống đồ bị đá văng xuống dưới lên đây, nhưng bạch y thư sinh bảo gã không cần phải lo, cứ đi làm tốt việc của mình là được.
Cả một đống quân cờ nhiều như vậy bay tung tóe khắp nơi trong bụi cỏ, quả thực không dễ tìm, Quỳ Quỳ cũng thản nhiên từ bỏ ý định đó, gã bày tỏ rằng sẽ bù đắp khi có cơ hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT