Trong khi đó, bàn ăn còn lại có bốn người của Chân Võ Phái và năm người của Đại Đao Môn đã kề vai sát cánh uống rượu ăn thịt. Tuần phủ sợ người trẻ tuổi không quen, nên ngồi cùng bàn với họ.
Kết quả, đừng nói là ăn, đũa chậm một chút thôi cũng không còn thịt. Ông gắp mấy cái rồi thấy không có gì, lộ vẻ xấu hổ, nhìn sang bàn của những người trẻ tuổi vẫn chưa động đũa mấy.
Thế là ông thong thả đứng dậy, ngồi xuống bàn đó, sờ râu: “Chư vị không hài lòng với món ăn sao?”
Người duy nhất đang thực sự ăn cơm là Tang Ninh giơ tay, miệng còn nhồm nhoàm thịt kho tàu: “Hài lòng, hài lòng lắm. Thịt trong phủ đại nhân ngon thật.”
“Ngon thì ăn nhiều vào, còn phải nhờ các vị giúp ta tìm ra hung thủ nữa.” Tuần phủ cuối cùng cũng gắp được một miếng, thực sự cảm động.
“Xuy.”
Trong không khí căng thẳng đó, Cẩm Thần là người đầu tiên lên tiếng. Hắn vuốt ve chén rượu, nhìn về phía Phó Tri Viễn đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT