Tác giả: Sơn Bất Ngữ Thập Nhị
"Vậy cậu nói thử xem, lời nguyền của Bạch Mặc linh nghiệm ở những chỗ nào?" Vũ Vụ nghe mà thấy phiền.
"Tôi và cậu ấy là bạn bè, tôi không thể nói." Hoa Vãn lắc đầu.
Khóe miệng Bạch Mặc giật giật. Sao mà lại không hiểu tiếng người vậy? Y thở dài, quay người vứt chiếc áo da thú chưa giặt xuống suối cọ rửa, không muốn để tâm nữa.
"Đúng là có bệnh." Vũ Vụ cau mày, cưỡng chế kéo hắn ta đi. "Cả ngày cậu chẳng có việc gì làm sao? Sao cứ thích xuất hiện trước mặt chúng tôi? Phiền thật."
Hoa Vãn tự mình chuốc lấy sự khó chịu, cũng không nán lại nữa. Trước khi rời đi, hắn ta còn dùng ánh mắt muốn nói lại thôi nhìn Cẩm Thần. Đáng tiếc, sự chú ý của Cẩm Thần đều đặt lên người "vợ" mình, sợ y giẫm chân không vững mà ngã, căn bản không hề cảm nhận được ánh mắt "đưa tình" của Hoa Vãn.
Ngược lại là Vũ Vụ thông minh, phát hiện ra điều gì đó. Miệng hắn ta há hốc đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play