Tác giả: Sơn Bất Ngữ Thập Nhị
Sáng sớm hôm sau, các á thú và thư thú muốn lập khế ước đã đến sư tộc. Phần lớn đều có người nhà đi cùng, chỉ duy nhất Bạch Mặc cô độc một mình. A mỗ của y vừa mới qua đời không lâu, mấy ngày trước y đã khóc thấu tâm can, đến giờ mắt vẫn còn sưng, nhưng điều đó không hề làm lu mờ vẻ đẹp và khí chất trầm tĩnh độc đáo của y.
Khoác lên mình chiếc váy da thú hai mảnh màu đen do A mỗ chuẩn bị trước lúc mất, màu đen che đi làn da trắng toát nhưng lại càng tôn lên vẻ trắng nõn nổi bật. Tóc, tai thú và cái đuôi đều trắng muốt, còn đôi mắt lại mang màu lam hiếm có. Y hoàn toàn khác biệt với những con báo nổi tiếng bởi hoa văn xinh đẹp, giống như một tiểu tinh linh lạc bước vào khu rừng.
Hoa Vãn cũng đang đợi dưới một gốc cây cổ thụ. Gương mặt hắn có vẻ thanh tú bình thường, nhưng hoa văn trên đuôi lại vô cùng đẹp mắt. Hắn đang trò chuyện rất vui vẻ với một á thú khác.
"Người kia không phải cùng bộ lạc với cậu sao? Sao không đến chào hỏi một tiếng?" Á thú đang nói chuyện với hắn tên là Vũ Vụ, một á thú tộc rắn, hắn hướng ánh mắt về phía Bạch Mặc đang đứng một mình.
"Tôi hơi ngại... Bạch Mặc hắn không thích tôi." Hoa Vãn lắc đầu, như có điều gì khó nói. "Bạch Mặc tâm tư nhạy cảm lắm, lúc nào cũng cảm thấy tôi và mọi người trong bộ lạc xa lánh hắn, nhưng tôi đã từng thật lòng muốn làm bạn với hắn."
"Trông y thật sự không giống con báo chút nào, kỳ lạ thật. Á thú bạch xà của bộ lạc chúng tôi cũng không trắng như y đâu." Vũ Vụ tò mò đánh giá Bạch Mặc, nhưng những lời nói của Hoa Vãn đã gieo vào lòng hắn ấn tượng xấu về y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT