“Ngươi... là Yêu Vương sao?” Trần Thù run rẩy vì sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng kìm nén không bật khóc, chỉ khẽ cất tiếng hỏi.
Cẩm Thần day day thái dương, đôi tai thú ẩn hiện giữa mái tóc dần thu lại. Hắn cảm thấy đầu mình sắp nổ tung vì tiếng khóc ồn ào này.
“Này nhóc con ầm ĩ quá, lẽ nào là món ăn mà đám người kia dâng tới cho ta?”
Dù biểu cảm không mấy thân thiện, nhưng ngữ khí của hắn lại đầy vẻ thâm ý. Đôi mắt như nước mùa xuân lướt qua lướt lại trên khuôn mặt Trần Thù, đánh giá.
“Hay là... ngươi và bọn chúng vốn dĩ là cùng một phe?”
Câu hỏi này khiến Trần Thù hoảng hốt tột độ. Hắn liên tục lắc đầu, nhưng sự kinh hãi quá lớn đã nghẹn ứ ở cổ họng, rõ ràng muốn giải thích nhưng lại chẳng thốt nên lời. Đôi mắt long lanh ướt lệ như làn thu thủy, viền mắt đỏ hoe, Trần Thù lấy tay che ngực, nức nở khe khẽ.
“Không... Không phải. Bọn họ... bắt ta tới đây để hiến tế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT