Thế nhưng rất nhanh, sự tự mãn của Sầm Vô Bạch đã bị tiếng cười lạnh của Trần Lệ, cùng với những lời phê bình nặng nề đổ ập xuống dập tắt.
“Cậu nghĩ mình hát hay lắm sao? Tìm một bài hát kỹ thuật thế này là để phô diễn thực lực đúng không?”
Trần Lệ thậm chí còn chẳng buồn đứng dậy, cứ ngồi tại chỗ mà bình phẩm: “Giáo viên thanh nhạc của cậu vừa nói với tôi rằng bài hát này cậu đã luyện tập được một tuần rồi. Nếu đây là thành quả, vậy thì tôi chỉ có thể nói, cậu nên về lò mà nấu lại đi.”
Nụ cười trên gương mặt Sầm Vô Bạch lập tức đông cứng. Hắn quay sang nhìn hai giáo viên thanh nhạc, lúc này mới nhận ra vẻ mặt họ cũng vô cùng nghiêm túc.
Giáo viên thanh nhạc nam lắc đầu cau mày: “Cậu thường chỉ chú ý đến vùng thoải mái của mình. Dù sao cũng là trình độ idol, tôi không yêu cầu cậu phải lợi hại đến mức nào, chỉ cần trong vùng an toàn duy trì tiêu chuẩn cao nhất là được.”
“Nhưng vì sao hôm nay cậu lại tự cho là thông minh mà thêm kỹ thuật kéo nhịp vào? Kéo nhịp là để toàn bộ tiết tấu biểu diễn trở nên ngẫu hứng và phong phú hơn. Nhưng kỹ thuật này lại không hề phù hợp với những bài hát nhanh, đặc biệt là khi cậu không thể kiểm soát hoàn toàn tiết tấu nhanh.”
Lời phê bình của giáo viên nữ có vẻ ôn hòa hơn, nhưng từ ngữ vẫn sắc bén như cũ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play