Cũng bởi vì sự phối hợp này mà mấy ngày nay Lưu Tảo Hoa đều nhìn kỹ Trình Gia Phú, sau khi xác định hắn không mắt đưa mày lại với đại tỷ phía đông và tiểu muội phía tây mới yên tâm trong lòng. Sau đó, khi Trình Gia Phú trở về thôn kéo rau củ đồ ăn còn gặp Trình Gia Hưng phàn nàn một trận, nói rằng tiểu muội Lưu gia đi vào trong huyện náo loạn ầm ĩ không quan tâm gì tới việc buôn bán cửa hàng nhà mình, điều này thật đúng là làm khổ hắn mà.
Cho dù Trình Gia Hưng thông minh cũng không thể nghĩ ra được chuyện kia nên hỏi đại ca thế nào?.
Trình Gia Phú mặc một chiếc áo khoác bông cũ quấn quanh người, nhưng than thở đem chuyện tiểu muội Lưu gia đi vào trong huyện làm cái gì đều kể ra hết cho lão tam nghe. Trình Gia Hưng nghe xong còn rất tán đồng, mặc dù có mấy lời sai sự thật nhưng đặt vào trong hoàn cảnh này lại không sai, đối với người như thế nào thì nên dùng chiêu như thế đó. Nếu đối phương nói chuyện biết phân phải trái thì ngươi không cần phải chơi chiêu, có chuyện thì từ từ nói rõ, còn nếu nàng ta chắc chắn muốn đến chiến tiện nghi lợi dụng ngươi để làm theo ý mình, thì có một lần sẽ có các lần tiếp theo không dứt.
"Có trái tim nhân hậu là tốt, nhưng điều tốt này phải đặt đúng chỗ, đại ca đừng nhìn đệ đối xử tốt với nhà mẹ đẻ của vợ mà học mù. Lưu gia kia từng người đều là bạch nhãn lang cả đấy, ngươi cho một cân thịt nàng ta cũng không biết ơn mà còn quay đầu lại oán trách cắn lại mình ".
"Ta biết, ta cũng không có cái điều kiện kia để đi giúp đỡ ai, cuộc sống trong nhà cũng chỉ là tàm tạm mà thôi".
Trình Gia Hưng vừa nghĩ tới liền hỏi: "Mùa đông đã lâu rồi, đại tẩu không nấu canh thịt dê cho đại ca ăn sao? Còn không may hai bộ áo bông mới cho ca à? Sao vẫn ăn mặc áo cũ như thế này?".
"Áo bông mới có làm, mới may đầu năm, nhưng đi ra ngoài làm việc ta không muốn mặc. Lão tam đệ chú ý nhiều chứ ta chỉ cần người ấm áp là được, cũ cũng không sao, áo này mới mặc ba năm thôi, cũng không có mấy mảnh vá vụn". Trình Gia Phú nói trước mắt bọn họ kiếm được nhiều tiền nhưng chi tiêu cũng rất nhiều, nào là tiền thuê cửa hàng, tiền cho Thiết Ngưu đi học biết chữ, giấy bút sách vở nữa..."Trước đây vì xây ngôi nhà mới này mà đã đào vét hết của cải tích lũy rồi, sau lại cùng bọn đệ buôn bán góp được một ít thì đổ vào việc thuê bắt đầu buôn bán trong cửa hàng, vào huyện buôn bán đã được một năm rưỡi rồi, kiếm được tiền, đại tẩu của đệ nói với ta là nên chi tiêu tiết kiệm hơn để có thêm tiền tích góp rồi cắn răng mua một cái cửa hàng, như thế thì sẽ tiết kiệm được tiền thuê. Ta nghĩ mua cái cửa hàng cũng tốt, cho dù về sau buôn bán không được thì một gian cửa hàng có giá trị vài trăm lượng, đây có thể coi là con gà đẻ trứng, cho người ta thuê mỗi năm vẫn có tiền thu vào đều đều, so với trồng trọt ở nông thôn thì mạnh hơn nhiều".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play