Khi Trình Gia Hưng từ bờ sông trở về, cha hắn đã làm xong việc dưới ruộng đi về nhà, nước trà cũng uống một bát lớn.
"Hôm nay là ai ra thuyền? Vẫn là ông ba Hà sao? Lão gia tử đã một bó tuổi rồi mà vẫn chăm chỉ , giỏi giang như lúc trẻ".
"Còn phải nói! Người mỗi ngày đều mang con chim ưng kia ra thuyền, con liếc nhìn qua, thu hoạch được rất tốt".
Trình Lai Hỉ trêu chọc hắn, nói lần nào thấy người, người nhà Hà gia cũng đều nhét cá cho con rể, sao hôm nay lại không đưa cá?.
Trình Gia Hưng lật ngược ôm con gái mập trong tay rồi nói: "Có bảo con cầm hai con đầu cá trở về, nhưng không phải là còn bồng Đông Cô không có rảnh tay sao? Hơn nữa, vợ con không có trở về, trong nhà ngoại trừ nàng thì có ai sẽ nấu cá ăn ngon đây, vì thế cầm về làm gì?".
"Ông ba Hà cùng con nói cái gì?".
Trình Gia Hưng ôm con gái mập cả một đoạn đường, lúc này tay có hơi đau nhức nên liền thả người xuống cho con gái tự mình đi một chút. Hắn kéo một chiếc băng ghế, ngồi xuống rồi mới chậm rãi nói: "Còn không phải là mấy vấn đề kia, hỏi vợ con, hỏi tiểu cữu của vợ, rồi chuyện buôn bán trong huyện, hỏi con trở về làm gì. Con quay về một chuyến này, mọi người thấy ai cũng đều hỏi như thế một lần đến một lần, trả lời miệng đến khô rồi".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT