Cái nhà đó của Mạc Kinh Xuân đúng là không phải người, bắt hắn dâng trà, chê nóng thì phun vào mặt, chê nguội cũng phun vào mặt.
Mà còn độc đáo ở chỗ cả bảy miệng cùng phun, Mạc Kinh Xuân xoay mặt hướng nào cũng bị tạt đầy nước. Thảm nhất vẫn là Từ Ngâm Khiếu, tên thiếu gia nóng tính này vừa bước vào đã bị trói gô lại.
Nhà đó càng vô lý, bắt hắn điểm thạch thành kim, Từ Ngâm Khiếu nói không biết, liền bị tát cho một cái, mắng thẳng vào mặt: “Đồ phế vật.”
Từ Ngâm Khiếu chịu không nổi cái nỗi nhục này, gào lên một tiếng phá dây trói, suýt nữa xâu chuỗi cả nhà họ thành một xâu hồ lô.
May mà còn có cấm lệnh ràng buộc, không thì hắn thật sự đã ra tay rồi.
“Đệt!” Từ Ngâm Khiếu chửi một tiếng, thu kiếm lại, lao vào trong trướng lều nằm bẹp không nhúc nhích. Nhìn cái bóng lưng thôi cũng thấy hắn vừa phẫn nộ vừa ấm ức, đến độ đỉnh đầu bốc cả khói.
Đêm hôm đó, một trăm bốn mươi bảy đệ tử bị giày vò đến rã rời, lảo đảo bước ra khỏi thôn, nằm lăn trên bãi cỏ gần trướng lều, không ai nói năng gì, ai nấy mở mắt ngẩn người hoài nghi cuộc đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT