“Ngươi học thì được, nhưng năm người kia là sao?”
Không sai, Khương Tước kéo cả Thẩm Biệt Vân và Mạnh Thính Tuyền tới, một cái bàn tròn nhỏ nhắn bị tám người chen chúc đến chật ních.
Nàng ôm cây dao cầm Lang Hoài Sơn đưa, ung dung nói: “Dĩ nhiên là để bảo vệ ta rồi, hai ngươi đều là nam nhân to xác, ta đây yếu đuối đáng thương lại không nơi nương tựa, không ai bảo hộ sao được?”
Dư Kinh Hồng tức đến bật cười: “Ngươi tự nghe xem, đây là lời người nói ra sao?”
Nàng mà có nửa điểm giống những từ kia, hôm nay cũng chẳng thể yên ổn mà ngồi đây!
“Đừng giận mà.” Khương Tước vội dỗ dành, “Ngươi đã dạy ta, tuy ta với ngươi không có danh nghĩa sư đồ, nhưng có thực chất sư đồ, sau này nếu gặp lại trong tỷ thí, nể tình sư đồ chúng ta, ta ắt sẽ lưu tình cho ngươi, có đúng không?”
Dư Kinh Hồng ngẫm lại đừng nói, ngươi thật sự đừng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play