Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, Diệp Nhiên đã bị một cuộc điện thoại đánh thức.
Cậu lồm cồm bò dậy, mơ màng mở mắt nhìn thấy một dãy số lạ. Mấy ngày nay số này đã gọi cho cậu không biết bao nhiêu lần, thế là cậu lập tức tắt máy rồi nằm xuống tiếp.
Bên cạnh truyền đến giọng Lục Diễn: “Tỉnh rồi à?”
Diệp Nhiên chui vào lòng anh, tìm một tư thế thoải mái nằm xuống, lười đến mức mắt cũng chẳng buồn mở, “Chưa, còn có thể ngủ thêm chút nữa.” Hôm qua cậu mệt muốn chết, cả người vừa đau vừa ê ẩm.
Thế nhưng cậu nhận ra Lục Diễn mỗi ngày dẫn cậu đi chạy bộ vẫn có chút hiệu quả, rõ ràng so với mấy lần trước thấy "tận hứng" hơn nhiều, chỉ là cảm giác như bị vắt kiệt sức, tinh thần cũng sắp cạn khô rồi.
Nghĩ đến đây, cậu dụi dụi đầu vào anh, “Hai ngày nay em không muốn chạy bộ có được không?”
Lục Diễn “Ừm” một tiếng, bàn tay vỗ vỗ lưng cậu, “Không chạy thì không chạy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play