Lục Diễn chọn một nơi rất yên tĩnh, vị trí rất hẻo lánh, hơi giống một nông trại hoa. Xung quanh không có nhiều người, phần lớn là những bà cô, ông chú đội nón lá, đang làm việc trên cánh đồng hoa.
Khi xe vừa vào, những người đó đều tò mò ngẩng đầu nhìn về phía họ, dùng tiếng địa phương hỏi: “Đến làm khách hả?”
Diệp Nhiên chưa từng đến nơi như vậy, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ.
Cậu thò đầu ra ngoài cửa sổ, lớn tiếng đáp lại họ: “Đúng vậy! Các cô chú có biết nhà nghỉ Đầy Sao đi đường nào không ạ? Còn phải lái xe vào bao lâu nữa?”
Các bà cô, ông chú rất nhiệt tình, mỗi người một câu, nói líu lo, còn chỉ cho cậu chỗ nào cảnh đẹp nhất, chỗ nào chơi vui nhất, còn dặn cậu lúc về nhất định phải mang theo ít đặc sản, trong thành không mua được đâu.
Lục Diễn từ từ dừng xe, để mặc cậu nói chuyện.
Diệp Nhiên ngày thường không thích nói chuyện với người khác, nhưng với mấy bà cô, ông chú này lại thân thiết vô cùng. Lúc rời đi, một bà cô còn dúi vào xe cậu một bó hoa oải hương, cười ha hả nói: “Không đáng tiền đâu, không đáng tiền đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play