Sáng hôm sau tỉnh dậy, Diệp Nhiên duỗi mình vươn vai, hệt như một chú mèo được thỏa mãn. Cậu quay người, không thấy ai bên cạnh, ngồi dậy nhìn xung quanh.
Lục Diễn đã mặc quần áo chỉnh tề, ngồi trước bàn máy tính, tiếp tục công việc còn dang dở từ hôm qua. Nghe thấy tiếng động, anh hỏi: "Dậy rồi à?"
Diệp Nhiên bước xuống giường, đôi chân trần "tháp tháp tháp" chạy đến sau lưng anh, thuần thục ôm lấy anh từ phía sau, đặt đầu lên vai anh: "Diễn ca, anh dậy lúc nào vậy?"
Lục Diễn đeo kính, sống mũi cao, vẻ mặt nghiêm túc. Từ góc độ của Diệp Nhiên nhìn sang, trông anh rất tri thức.
"Cũng chỉ sớm hơn em một tiếng thôi."
Diệp Nhiên nhìn đồng hồ, thấy Lục Diễn dậy hình như cũng không quá sớm, lẽ nào hôm qua anh cũng mệt mỏi sao? Nghĩ đến chuyện hôm qua, Diệp Nhiên ngượng ngùng vùi đầu xuống, chớp chớp mắt: "Dự báo thời tiết nói mấy ngày nay có mưa to, có thể có sấm sét, nên tối nay em có thể sang đây nữa không?"
Bàn tay đang gõ chữ bỗng ngừng lại. Lục Diễn tháo kính xuống, buồn cười nhìn cậu: "Hôm qua còn chưa đã sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT