Đoạn video đó, Giang Thời Trân vẫn chưa xem hết. Dường như chỉ cần chưa xem xong, mọi chuyện vẫn còn có thể vãn hồi, như thể điều đó chưa từng xảy ra.
Ngón tay đang tì lên mép cửa khẽ siết lại, đầu ngón tay trắng bệch đến mức ánh lên một vệt xanh nhợt.
Người phía sau thở gấp càng lúc càng nặng nề, Giang Thời Trân xoay người Diệp Nhiên lại đối diện với mình. Hơi thở lạnh lẽo, ánh mắt băng giá, giọng nói cũng trầm xuống: “Diệp Nhiên, tôi từng nói rồi, tình cảm không phải trò đùa. Bao giờ cậu mới học được cách chịu trách nhiệm với chính mình? Mới quen anh ta được mấy tháng? Vậy mà đã để anh ta ra tay với mình, cậu cũng dám nói là thích? Nếu chỉ vì giận tôi mà cậu đi thích người khác, vậy thì không cần thiết đâu.”
Diệp Nhiên ghét kiểu nói chuyện của hắn, cái giọng điệu cứ như thể việc mình làm mãi mãi không thể đường hoàng, mãi mãi không lọt nổi vào mắt hắn.
Cậu gồng lên đáp trả: “Tôi không giận dỗi! Tôi thật sự thích anh ấy!”
Rất hiếm khi Diệp Nhiên lại dám cứng rắn như vậy trước mặt hắn. Tựa như từ sau khi quen Lục Diễn, cậu bắt đầu biết ngẩng cao đầu, chuyện gì cũng dám nói thẳng ra.
Giang Thời Trân bật cười lạnh, ánh mắt chợt tối lại. Hắn đưa tay mang theo chiếc nhẫn nặng nề, ép Diệp Nhiên sát vào cánh cửa: “Thích anh ta sao? Cậu anh ta ở điểm nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT