Trên đường trở về, Diệp Nhiên vẫn còn đang suy nghĩ về chuyện của Louie. Cậu ngồi ở hàng ghế cuối cùng, không nói một lời nào, cứ nhìn ra ngoài cửa sổ thất thần mặc kệ Tống Tân Tinh và những người khác có ồn ào thế nào cũng không tham gia.
Trần Ích dường như nhận ra điều gì đó, bàn với Lục Diễn: "Thấy cậu ấy không vui lắm, tôi có nên qua đó đổi chỗ với cậu ấy không?"
Lục Diễn ngước mắt lên: "Cậu ấy đang để tâm vào vài chuyện vụn vặt, anh đi cũng vô ích thôi."
Trần Ích lập tức thấy buồn cười: "Cái này có gì mà phải xoắn xuýt chứ? Phía sau cậu ấy không phải đã đánh trả lại hết rồi sao? Tôi thấy Louie còn bị cậu ấy đánh cho mặt mày xanh lét lại, cậu ấy còn gì mà không vui nữa."
Ngòi bút bỗng nhiên dừng lại. Thật ra Lục Diễn mờ mịt cảm nhận được Diệp Nhiên đối với trò chơi này không thể dấy lên hứng thú, nguyên nhân rất lớn là cậu ấy chưa tìm được đồng loại.
Trận quyết đấu năm đó giữa cậu ấy và Relly, nói Diệp Nhiên không thích thú thì anh không tin. Hai bên đã dốc hết mọi thủ đoạn sức cùng lực kiệt. Đánh đến cuối cùng đã không còn nhớ đến chức vô địch, chỉ nhớ rõ muốn thắng đối phương.
Lục Diễn chưa bao giờ đạt đến cảnh giới như vậy, nên anh không rõ lắm suy nghĩ của Diệp Nhiên. Anh chỉ biết sau trận quyết đấu đó, Relly đã hoàn toàn mất đi tự tin, buồn bực không vui, dần dần ẩn lui. Có thể thấy trận đấu đó đối với hắn ta quan trọng đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT