Đại Tuyền vương triều, kinh thành Thận Cảnh, sáng sớm sau cơn mưa đầu xuân, liễu biếc vờn bay, cảnh sắc tươi mới. Sắc xanh biếc hòa cùng vàng non, nửa đều đặn, thi nhân tả được cảnh này, dân chúng tuy không tả được nhưng lại thấy rõ ràng. Ba cỗ xe ngựa ở phía tây kinh thành chầm chậm dừng lại, một đám nam nữ nhao nhao xuống xe. Bên cạnh là một tòa ao nước um tùm sen, một vị nữ tử cẩm y dáng người thon dài không vội đi tới nơi cần đến, mà lại hướng ra ven sông. Nàng đưa bàn tay trắng nõn như ngọc, vịn vào lan can đá xanh lành lạnh. Mưa qua, trời biếc như ngọc, nước long lanh trên lá sen tròn.
Cô gái này so với cảnh còn động lòng người hơn.
Nàng uốn lượn ngón tay, xoa xoa lòng bàn tay, tùy ý vặn cổ tay, quay đầu nhìn lại. Bọn họ không ai quấy rầy nàng ngắm cảnh, chỉ đứng ở đầu phố bên kia kiên nhẫn chờ đợi. Trong đó có một nam nhân tay áo trống rỗng buông thõng, bên cạnh đứng một nữ tử đeo đao nhìn có vẻ dịu dàng. Nàng hiểu ý cười cười, làm khó chính mình còn muốn tác hợp cho bọn họ. Diêu gia chi chữ lót nam nữ, nay đều không còn trẻ, duy chỉ có một người không có tin tức, chính là vị kinh thành phủ doãn đại nhân này. Chẳng qua là nhặt về một cái mạng trên chiến trường, rơi xuống cái kết cục què chân, cụt tay. Mấy năm nay lại có vẻ kén chọn, đương nhiên ánh mắt của đệ đệ xác thực cũng cao, mấy nữ tử quyền quý nịnh nọt, chạy theo thân phận hắn mà đến, hắn tự nhiên không lọt vào mắt.
Đoàn người này, chính là Đại Tuyền nữ đế Diêu Cận Chi. Kinh thành phủ doãn Diêu Tiên Chi, bên cạnh hắn là nữ tu, Lưu Ý, nhũ danh Uyên Ương, đạo hiệu "Nghi Phúc". Lưu Ý nay là tam đẳng cung phụng của Đại Tuyền vương triều, trước đó không lâu triều đình có lệnh điều nàng đến phủ nha thự, làm thiếp thân tùy tùng cho Diêu Tiên Chi. Đây đương nhiên là hoàng đế bệ hạ lấy việc công làm việc tư, chỉ là Lưu Ý cũng không cự tuyệt.
Tân nhiệm quốc sư Hàn Quang Hổ, người Kim Giáp châu. Hoàng thất cung phụng cao cấp Lưu Tông, đến từ Ngẫu Hoa phúc địa. Thiếu niên Giản Minh, đạo hiệu Việt Nhân Ca, xuất thân Bảo Bình châu, nách kẹp một thanh pháp đao "Danh Tuyền". Còn có một phụ nhân khóe mắt đã không che giấu hết nếp nhăn, Diêu Lĩnh Chi, em gái Đại Tuyền nữ đế, tỷ tỷ của kinh thành phủ doãn. Từ khi ném đi thanh "Danh Tuyền" kia, liền triệt để hồi tâm, không còn giao du với các lộ giang hồ thị tỉnh cùng lục lâm hào khách.
Diêu Cận Chi muốn tới một tòa tiểu đạo quan, gặp một tiền triều hoàng tử, vốn nên gọi nàng một tiếng chị dâu, Lưu Mậu, nay là Long Châu đạo nhân trên gia phả kim ngọc của Lễ bộ.
Tiểu đạo quan tên là Hoàng Hoa quan, nằm ở phía tây Thận Cảnh thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT