Ba người rời khỏi Võ Khôi thành, trên không trung lập tức vang lên tiếng gió rít bốn phía. Có Ninh Diêu ở đây thì sao, chẳng phải còn có Nhị chưởng quỹ đó ư? Ở Kiếm Khí trường thành, ai mà không biết, ở ngoài Ninh phủ, Ninh Diêu vẫn nể mặt Nhị chưởng quỹ đôi phần. Còn về việc trở về Ninh phủ, Nhị chưởng quỹ có phải quỳ giặt quần áo hay không, liên quan gì đến chúng ta.
Cưỡi gió mà đi, Trần Bình An cười nói: "Đi đến Phục Tiên hồ bên kia xem thử."
Hiện tại, Phi Thăng thành có hai bến đò tiên gia, một ở phía bắc là Nghỉ Mát nội thành Nghỉ Mát cảng, còn có nơi chân núi Tử Phủ sơn của Đặng Lương tu đạo, có một bến đò xây trên Phục Tiên hồ, đặt tên là Mê Hồn cảng. Một nam một bắc, vừa vặn làm ăn buôn bán với hai hướng.
Nghỉ Mát hành cung, Nghỉ Mát thành, Nghỉ Mát cảng...
Gọi như vậy, tương đối đỡ tốn công tốn sức.
Ninh Diêu nghiêm mặt nói: "Cũng không nghĩ ra được cái tên nào đặc biệt hay hơn."
Trần Bình An gật đầu: "Nếu tên hay quá nhiều, quả thực khó mà chọn lựa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT