Tại Lạc Phách sơn, nơi cửa sơn môn. Trần Linh Quân đưa mắt nhìn quanh, thừa dịp không có người ngoài, lén lấy ra một bầu rượu, cổ tay khẽ chuyển, liền hiện ra hai chiếc bát chồng lên nhau, ném cho người đối diện một chiếc - một tân nhiệm đệ tử giữ cửa.
Một tiểu đồng áo xanh, cùng một đạo sĩ trẻ tuổi, ngồi đối diện nhau. Một kẻ gác chân lên ghế dài, một kẻ cởi giày, ngồi xếp bằng.
Trần Linh Quân nghiêng người về phía trước, vươn dài cánh tay, cụng bát với đạo sĩ trẻ. Người kia uống một ngụm lớn, cười ha hả nói: "Hư phục, hư phục."
Trần Linh Quân hỏi: "Tiên Úy lão đệ, không cảm thấy canh cổng ở đây mất mặt chứ? Nếu không vui, cứ nói một tiếng, ta đưa đệ về Kỵ Long hẻm ngay, dù sao lão đầu bếp bên kia dễ nói chuyện, với ta chỉ là chuyện nhỏ."
"Nói lời gì ngốc nghếch vậy, mau, tự phạt một bát đi." Tiên Úy hất cằm, "Con người ta phẩm hạnh thế nào, Cảnh Thanh lão ca còn không rõ sao? Ngoài miệng không giấu được lời, trong lòng không giấu được chuyện, chính là kẻ nhanh mồm nhanh miệng, làm người tuyệt không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Nếu không thích ở đây, đã sớm cuốn gói về Kỵ Long hẻm rồi."
Theo lời Trần Linh Quân, Tiên Úy coi như từ tạp dịch đệ tử của Thảo Đầu điếm ở Kỵ Long hẻm, đặc cách thăng làm ngoại môn đệ tử của Lạc Phách sơn, tuy không phải một bước lên trời, nhưng cũng gần như vậy.
Nghe nói người giữ cửa đầu tiên của Lạc Phách sơn là một kẻ tên Trịnh Đại Phong, sau đó có đệ tử đắc ý của Trần sơn chủ là Tào Tình Lãng, đệ tử đích truyền của Lô Bạch Tượng là Nguyên Lai, còn có Hữu hộ pháp Chu đại nhân tôn quý của Lạc Phách sơn, đều từng làm việc ở đây. Nếu không phải Hữu hộ pháp đi xa, chuyện tốt như vậy, căn bản không đến lượt Tiên Úy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play