Trăng sáng ánh lên vẻ ảm đạm, lại càng làm nổi bật vẻ hùng vĩ của núi cao. Sát Thanh khẽ động đôi tai nhọn, chợt quay đầu nhìn về phía màn đêm xa xăm, trầm giọng nói: "Chủ nhân, Tú Hổ đã tới."
Lý Nghiệp Hầu khẽ "ừ" một tiếng, dùng tâm ngữ nhắc nhở: "Nhớ kỹ lựa lời mà nói, lát nữa mặc kệ Thôi tiên sinh có nói gì với ta, các ngươi cứ nghe rồi bỏ qua, không cần so đo, càng không được để bụng."
Hoàng Quyển, thị nữ đang thử dây đàn, theo ánh mắt Sát Thanh đưa mắt nhìn về phía xa, lờ mờ thấy được ở nơi rất xa, có một bóng hình trắng như tuyết, tựa hồ đang cưỡi gió lướt trên mặt đất, đột nhiên lại vút lên cao. Hoàng Quyển đưa mắt dõi theo, trăng sáng treo lơ lửng trên không, thân ảnh nhỏ bé kia vừa vặn quay lưng về phía trăng tròn, người nọ gia tốc cưỡi gió, bất ngờ lao thẳng về phía đỉnh núi, tựa như trích tiên trong ánh trăng, giáng xuống phàm trần.
Hoàng Quyển thu cây đàn cổ vào túi, cùng Sát Thanh đứng sau lưng chủ nhân.
Thiếu niên có một nốt ruồi son giữa mi tâm, một thân bạch y, tay áo phiêu dật, lơ lửng bên ngoài núi.
Ngay cả đạo tâm kiên định như Hoàng Quyển cũng không thể không thừa nhận, thiếu niên trước mắt, sáng rọi lấp lánh, khiến ánh trăng khắp núi đều phải ảm đạm, phong thái phi phàm, không hề thua kém chủ nhân.
Hai lần trước Thôi Sàm đến Kiểu Nguyệt hồ làm khách, thị nữ Hoàng Quyển đều trùng hợp không có ở thủy phủ, khi thì đến Yên Chi sơn thăm bạn thân, lúc lại đến Bách Hoa phúc địa du ngoạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT