Nghe Trần Bình An giải thích, vậy mà lại không tiếc giội nước bẩn lên chính tiên sinh của mình, Ninh Diêu im lặng không nói. Trần Bình An bèn đổi đầu ghế dài, đến bên cạnh Ninh Diêu ngồi. Nàng trông càng thêm tức giận, không muốn ngồi dựa vào hắn, liền dời vị trí. Trần Bình An cũng không được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, an vị tại chỗ lặng lẽ uống rượu.
Nam nữ tình yêu, thế nào là phong lưu bạc tình bạc nghĩa? Chính là một kẻ rõ ràng chỉ có một vò rượu chân tình, lại cứ gặp người liền uống. Thế nào là thâm tình? Chính là một vò rượu chôn sâu đáy lòng, rồi một ngày kia độc ẩm cạn cùng, uống sạch mới thôi, làm sao không say?
Chỉ là Trần Bình An một tay xách bầu rượu, một tay lặng lẽ đặt lên ghế dài giữa hai người, như cua bò ngang, vụng trộm nhích lại gần Ninh Diêu.
Gần thành công, thì bị Ninh Diêu bất chợt tung một quyền, đánh trúng mu bàn tay. Lực tay thực lớn, đau đến mức Trần Bình An dồn khí đan điền, khẽ quát một tiếng. Đợi đến khi Ninh Diêu thu quyền về, Trần Bình An vội vàng giơ tay lên, xoa xoa cằm.
Trầm mặc một lát, Ninh Diêu hỏi: "Ngươi hình như có chút đổi mới ấn tượng về Tống Tập Tân?"
Lúc trước tại đình viện bên kia, Trần Bình An nhắc đến người hàng xóm thuở nhỏ này, tuy rằng lời lẽ chê bai, nhưng kỳ thực đánh giá cũng không tệ.
Trần Bình An gật gật đầu, "Việc lớn không nói, Tống Tập Tân không thiếu việc đã làm. Ta chỉ nói một chuyện nhỏ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT