Ngoài thành Thanh Phong, nơi sườn núi hoang vắng, có một gốc đào rừng cô độc, dưới gốc đào ấy, hai cặp mắt to nhỏ trừng nhau.
Liễu Xích Thành hung hăng trừng mắt, không chần chừ đưa tay lau vết máu trên mặt. Đạo bào hồng nhạt trên người Liễu Xích Thành, có thể sánh ngang vẻ tươi thắm của hoa đào.
Tên Nguyên Anh dã tu bị bắt đến đây, sau khi hiện rõ chân dung, lại là một "thiếu niên" dáng người thấp bé, chẳng qua tóc đã bạc trắng, khuôn mặt có vẻ lão thái. Điểm đặc biệt, là ở chỗ chiếc đai lưng bạch ngọc chạm trổ hình ly long kia, treo một chuỗi dài ngọc bội cổ xưa cùng bình lọ lỉnh kỉnh.
Người này thân hình lảo đảo như muốn ngã, vẫn cố gắng hết sức duy trì thế đứng, sợ chỉ một cái nghiêng đầu sơ sẩy, sẽ bị đạo nhân hồng bào trước mắt một chưởng đánh chết.
Lúc này tâm tình hắn, tựa như đối diện một bàn mỹ thực phong phú, sắp sửa ăn ngấu nghiến, thì bàn ăn đột nhiên bị người ta hất tung, một đũa còn chưa kịp đưa ra, đã bị cả bàn lớn đổ ụp lên đầu, vỡ toang thành bao nhiêu mảnh.
Hắn cho đến giờ phút này, vẫn không hiểu mình làm sao lại rơi vào cảnh ngộ này! Từ Nguyên Anh bình cảnh ngã một đường thê thảm về Kim Đan sơ kỳ.
Kỳ quái hơn là vì sao đối phương thần thông quảng đại như thế, lại giống như cũng bị thương nặng? Vấn đề là ở chỗ bản thân mình căn bản còn chưa ra tay?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT