Gió xuân đưa tới một trận mưa bụi. Trần Bình An đang ngồi trên ghế dưới mái hiên lật xem một quyển văn nhân bút ký, bỗng đứng dậy, đưa tay ra đón lấy mưa.
Trước kia, khi từ đầu tường phản hồi Ninh phủ, Trần Thanh Đô từng hỏi y có muốn lưu lại một chén nhỏ bổn mạng đăng hay không. Nếu có, trận chiến ở phía nam chiến trường sắp tới, dù có bỏ mạng thì cũng chỉ tổn thương đến căn bản đại đạo, nhưng tốt xấu gì cũng có thêm nửa cái mạng. Có điều, thuật pháp tạc bia đá để tạo hồn phách, bước đầu tiên, tương đối khổ sở, tu sĩ bình thường khó mà chịu được thống khổ này. Sơn thần thủy thần của Hạo Nhiên thiên hạ khi trừng phạt ma quỷ âm linh trong hạt cảnh, thường thắp nước đăng, sơn đăng, lấy hồn phách làm bấc đèn, lợi hại ở chỗ lâu dài, còn nói về nỗi đau ngắn ngủi, xa xa không bằng thuật tạc bia đá.
Bước thứ hai là đốt đèn trong tổ sư đường nhà mình. Chịu đựng được bước đầu tiên, khuyết điểm lớn nhất của bổn mạng đăng này chính là tốn tiền. Bấc đèn được chế tạo bằng tiên gia bí thuật, đốt bằng thần tiên tiền, mỗi ngày đều là đốt tiền. Cho nên, bổn mạng đăng ở Hạo Nhiên thiên hạ thường là vật chỉ có những tông môn gia thế thâm hậu mới có thể vì đệ tử đích truyền quan trọng trong tổ sư đường mà thắp. Có thể thi triển thuật pháp này là một ngưỡng cửa, chế tạo bổn mạng đăng là ngưỡng cửa thứ hai, tiêu hao thần tiên tiền sau đó cũng thường là một khoản chi tiêu trọng yếu của tổ sư đường. Bởi vì một khi đã thắp, không thể để tắt, nếu đèn dầu tắt, sẽ phản lại làm tổn thương hồn phách của tu sĩ, ngã cảnh là chuyện thường.
Bước thứ ba, là dựa vào bổn mạng đăng, cải tạo hồn phách âm thần và dương thần chân thân, hơn nữa cũng chưa chắc thành công. Dù có thành công, thành tựu đại đạo sau này cũng giảm đi nhiều.
Cho nên, việc chế tạo bổn mạng đăng có chút bất đắc dĩ, là hành động bất đắc dĩ của người tu đạo trên núi để ứng phó với những "vạn nhất". Thế nhưng, dù thế nào, so với việc tu sĩ binh giải qua đời, hồn phách bay ra, chỉ có thể gửi gắm vào đầu thai chuyển thế, vất vả tìm kiếm khắp nơi, rồi lại được người mang về sư môn trên đỉnh núi, thêm vào hương khói. Nhưng tu sĩ như vậy, ba hồn bảy vía của kiếp trước thường không trọn vẹn, thay đổi bao nhiêu, phải xem mệnh, có thể thông suốt hay không, cũng phải xem mệnh, thông suốt rồi, kiếp trước thân này rốt cuộc nên tính thế nào, khó nói.
Trần Bình An hoàn hồn, thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn lại, thì ra là đám người Yến mập. Điệp Chướng hiếm khi có mặt, quán rượu bên kia có lẽ vì trời mưa nên phải đóng cửa ngừng kinh doanh. Chẳng qua, bàn ghế không mang đi, vẫn để ở bên ngoài cửa hàng. Theo như cách Trần Bình An dặn dò, mỗi khi mưa tuyết, cửa hàng không mở cửa, nhưng trên mỗi bàn lớn đều để một vò rượu Trúc Hải động thiên rẻ nhất, lại để thêm mấy cái bát rượu. Vò rượu này không thu tiền, ai thấy cũng có thể tự rót uống, nhưng mỗi người chỉ được uống một chén.
Ninh Diêu vẫn còn đang dốc lòng tu hành ở sườn núi Trảm Long. Lần trước từ đường cái trở về Ninh phủ, Bạch ma ma và Nạp Lan Dạ Hành liền phát hiện tiểu thư nhà mình có chút khác lạ, đối với việc tu hành rất nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play