Trần Bình An lặng lẽ rời khỏi đình, xuống đài Trảm Long, đến bên cạnh vị lão bà kia.
Lão bà mỉm cười: "Bái kiến Trần công tử, lão bà tử họ Bạch, tên Luyện Sương, Trần công tử có thể gọi ta là Bạch ma ma như tiểu thư."
Trần Bình An khẽ gọi một tiếng Bạch ma ma, không nói thêm lời nào.
Bà lão bước trước, lặng lẽ không một tiếng động, khí cơ nội liễm như đầm sâu tĩnh mịch, Trần Bình An liền theo sát bước chân bà.
Bà lão im lặng một lát, đi hơn trăm bước, mới cười nói: "Xem ra Trần công tử những năm qua du lịch Hạo Nhiên thiên hạ, cũng không dễ dàng gì."
Nàng hôm nay chỉ là tu vi Sơn Điên cảnh, nhưng nhãn lực lại là của vũ phu Chỉ Cảnh, một vãn bối thuần túy vũ phu, dù cố gắng che giấu, lọt vào mắt bà lão, chẳng khác nào trẻ con vác nặng qua sông, rốt cuộc có mấy cân khí lực, liếc mắt thấy rõ. Nhưng người trẻ tuổi bên cạnh này, vũ phu lục cảnh, lại không đơn giản như vậy. Điều này có nghĩa là y không chỉ mới đến Trường Thành Kiếm Khí rồi nảy lòng tham, cố ý tiếp cận, mà là từ lâu đã quen, thành tự nhiên, mới có thể viên mãn không tỳ vết như vậy.
Trần Bình An gật đầu: "Không phải là đặc biệt thuận lợi, nhưng đều vượt qua."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play