Lạc Phách Sơn tổ sư đường mới xây xong, Tễ Sắc phong còn lại kiến trúc cũng phải theo kịp, đó là lẽ đương nhiên. Về việc này, Chu Liễm sớm đã có bản thảo, từ chân núi Tễ Sắc phong cổng đá bắt đầu, theo thứ tự đi lên, trên trục đường chính này, lớn nhỏ hơn ba mươi tòa kiến trúc, có cung quan đặc sắc, có lâm viên phong thái, ngay cả tấm biển, câu đối nên viết gì, cũng đều được miêu tả cẩn thận. Ngoài điện đài phòng sảnh, còn lại phòng xá, thực sự thấy rõ công lực. Trịnh Đại Phong cùng Ngụy Bách cũng giúp đỡ bày mưu tính kế, nhưng cuối cùng thế nào, đương nhiên vẫn phải do Trần Bình An, vị sơn chủ núi Lạc Phách này quyết định.
Trần Bình An lúc trước từ Ngẫu Hoa phúc địa mang về bộ 《 Doanh Tạo Pháp Thức 》, được cất giữ trong kho của công bộ Nam Uyển quốc kinh thành, Trần Bình An cực kỳ tôn sùng. Tính cả bản vẽ của đống tiên phủ di chỉ tại Bắc Đình quốc, y đều đưa hết cho Chu Liễm. Đối với kiến trúc phụ thuộc tổ sư đường, Trần Bình An chỉ có một yêu cầu nhỏ, chính là có một tòa đình mô phỏng theo sơn trang của Tống Vũ Thiêu tiền bối, có thể đặt tên là Tri Xuân đình hoặc là Long Đình, ngoài ra, Trần Bình An không có hy vọng xa vời gì thêm.
Kết quả Chu Liễm cầm lấy bản 《 Doanh Tạo Pháp Thức 》 kia, dáng tươi cười nghiền ngẫm. Trần Bình An lúc này mới nhớ ra, đây là sách cấm của triều đình nào đó trong lịch sử Ngẫu Hoa phúc địa. Chu Liễm cười ha hả, nói năm đó hắn từng bỏ chút công sức biên soạn cuốn sách này, hai ba phần mười quy tắc xây dựng, trang trí khung cửa, chạm trổ cột kèo, mái các loại quy chế, kỳ thật đều là xuất từ bút tích của hắn.
Trần Bình An bèn cười hỏi vì sao những phủ đệ ở giữa ngọn núi chính của Lạc Phách, nhìn không ra nửa điểm dấu vết của 《 Cách thức tiêu chuẩn 》, xây dựng rất bình thường. Chu Liễm trả lời hùng hồn có lý lẽ, lúc đó của cải mỏng, không bột đố gột nên hồ, huống chi thiếu gia ở lầu trúc, đám người còn lại có chỗ đặt chân đã nên mang ơn, bằng không thật muốn hắn Chu Liễm tự tay xử lý, muốn ăn rơi nhiều bạc, xây được hào phủ đại trạch khí phái, không cần thiết.
Hôm nay tổ sư đường cùng một số kiến trúc khác là bộ mặt của núi Lạc Phách, tự nhiên không giống trước, phải do Chu Liễm hắn đích thân thiết kế, sẽ không giao cho đám thợ thủ công tầm thường chà đạp phong cảnh Tễ Sắc phong.
Chu Liễm nói, khi không có tiền, nên nghĩ cách tích lũy, không có tiền bản thân phải thấy hổ thẹn, nếu còn ra vẻ ta đây, càng khiến người ta xem thường. Còn khi có tiền, tiêu tiền thế nào, cũng phải chú ý một chút.
Trần Bình An cảm thấy rất có đạo lý, nhưng vẫn nghiêm mặt nhịn cười, ngoài miệng nói sau này đừng tự chủ trương nữa, sao có thể ủy khuất người nhà, chẳng phải làm rét lạnh lòng chúng tướng sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT