Trần Bình An, mình mẩy nồng nặc hơi rượu, trở về dinh thự tại Vân Thượng thành. Tường vách tòa nhà được vẽ một vòng Tuyết Nê phù, phòng ngừa được kẻ trộm vặt, nhưng vô dụng trước mặt thần tiên đắc đạo, chẳng qua có còn hơn không.
Vào đến sân, Trần Bình An khẽ chấn động thanh sam, mùi rượu trên người tan biến hết. Y đi đến nơi Hứa cung phụng quanh năm tu đạo, ngồi lên bồ đoàn có khả năng tụ lại thiên địa linh khí. Trần Bình An đã đem bức câu đối treo trên vách tường phía sau, căn phòng vốn trống trải, nhờ có bức câu đối này mà mang vài phần ý vị thư phòng. Trần Bình An định bụng sau này khi trở về Lạc Phách sơn, sẽ treo bức câu đối này ở lầu một của lầu trúc. Tuyệt đối không bán, mà giữ lại làm gia truyền, giống như bản chữ mẫu viết thảo do vị huyện úy say rượu viết kia.
Trần Bình An lấy ra miếng táo mộc lệnh bài đỏ thắm, phải mau chóng luyện hóa nó, nếu không bất kỳ luyện khí sĩ nào có được, đều có thể tùy tiện ra vào, chỉ tiểu luyện hóa hư, thu vào khí phủ thì ý nghĩa không lớn.
Thế gian luyện vật, tiểu luyện hóa hư, như thần tiên tiền trong tay, khó tránh khỏi có được có mất. Trung luyện, lại như tổ sư đường được tạo trên đỉnh núi, thực sự cắm rễ tại khí phủ, còn đại luyện được gọi là bổn mạng vật của tu sĩ.
Trước khi luyện hóa vật chỉ xích này, Trần Bình An lại lấy ra ba dạng bảo vật, ngắm nghía cho thỏa thích, có thể dưỡng tâm.
Ban đầu ở trong tòa thủy điện này, Trần Bình An dùng bùa chú cùng Tôn đạo nhân làm ba vụ mua bán.
Một pho tượng khắc gỗ nguyên quân, trông rất sống động, có vẻ đẹp của gió nước chảy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play