Hôm nay, viện của Chu Liễm náo nhiệt một cách hiếm hoi. Ngụy Bách không rời khỏi núi Lạc Phách, mà sang đây đánh cờ với Chu Liễm. Trên bàn đặt hai hũ cờ tinh xảo, đó là đồ ngự dụng cung đình mà Trần Bình An kiếm được trong lúc đi xa, không tính là mua hời, nhưng vừa nhìn đã khiến người ta ưa thích. Khi trở lại núi Lạc Phách, hắn đã tặng cho Chu Liễm.
Ngụy Bách tinh thông kỳ thuật, thường đến tìm Chu Liễm đánh cờ. Năm xưa, Chu Liễm thích xem Tùy Hữu Biên và Lư Bạch Tượng đánh cờ, giả vờ mình có trình độ thấp, thực ra kỳ lực của lão không tầm thường. Chuyện này cũng không phải giấu giếm gì, suy cho cùng là do Chu Liễm chưa từng xem hai người Tùy, Lư là đồng đạo. Có điều, hai người bọn họ đối xử với Chu Liễm chắc cũng như vậy.
Trịnh Đại Phong tuy bị tổn thương thân thể ở thành Lão Long, con đường võ đạo bị cắt đứt, nhưng thị lực và trực giác vẫn còn. Hắn đoán được có lẽ là động tĩnh do Trần Bình An gây ra, cho nên từ chân núi chạy tới đây.
Thằng bé áo xanh và cô bé váy hồng đứng một bên quan sát. Trong đó, thằng bé áo xanh lại chỉ nước cờ lung tung cho lão đầu bếp. Chu Liễm cũng là người không có lòng hiếu thắng. Thằng bé áo xanh bảo hạ cờ ở đâu, lão thật sự cầm cờ đặt xuống đó. Dĩ nhiên, từ thế cân bằng biến thành thế xấu, lại từ thế xấu biến thành thế thua.
Cô bé váy hồng tuân thủ nguyên tắc quân tử xem cờ không lên tiếng. Thấy vậy, nàng liền sốt ruột, không cho thằng bé áo xanh nói lung tung nữa. Nàng vốn là trăn lửa hóa thân văn vận trong lầu sách họ Tào Chi Lan. Sau khi mở mang linh trí, nàng mấy trăm năm ăn không ngồi rồi, suốt ngày chỉ đọc sách giải sầu. Không dám nói là ngang với danh thủ hay cờ đợi lệnh gì đó, nhưng nàng vẫn nhìn ra được xu thế của ván cờ.
Sầm Uyên Cơ đi hết quyền thế. Tranh thủ lúc nghỉ ngơi, cô cũng chạy tới tham gia náo nhiệt. Cô có ấn tượng rất tốt với vị Ngụy tiên sinh phong thái thần tiên kia. Không có cách nào, Ngụy tiên sinh thật sự quá tuấn tú. Sự thân cận này của Sầm Uyên Cơ không phải là tình cảm nam nữ ái mộ, mà nàng cảm thấy cho dù chỉ nhìn đối phương thêm một lần, mình cũng có lời, coi như thưởng thức cảnh đẹp, bổ mắt mà.
Sầm Uyên Cơ không biết rằng, trên núi Lạc Phách này, ngoại trừ sơn chủ trẻ tuổi khá kỳ quái dọa người, Chu lão thần tiên mà cô tin cậy nhất vốn không phải võ phu cảnh giới thứ sáu đỉnh cao gì, mà là một vị võ phu cảnh giới Viễn Du thật sự. Còn gã đàn ông lưng gù hơn cả Chu lão thần tiên, được gọi là Đại Phong huynh đệ, từng là một vị võ phu cảnh giới Sơn Điên. Về phần ông lão chân trần trên lầu trúc, càng là võ phu điểm cuối trong truyền thuyết. Tám, chín, mười đều có đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play