Chương Diệp đường xa tìm đến và Trần Bình An dắt ngựa mà đi, sánh vai tản bộ dọc theo con sông róc rách như dây lụa xanh biếc kia.
Có lẽ vì chốn yên vui này phong cảnh hợp lòng người, an tĩnh hài hòa, hoặc là bên cạnh có thêm một tiên sinh sổ sách xem như nửa người trong nhà, lão tu sĩ Chương Diệp vốn đã trải qua vô số sóng gió, cũng dần dần tĩnh tâm, chậm rãi kể lại biến cố ở hồ Thư Giản cho Trần Bình An nghe.
Hóa ra mọi người đã xem thường khẩu vị của Tô Cao Sơn. Người này là một trong số chủ tướng của kỵ binh Đại Ly, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vương triều Chu Huỳnh. Sau khi gần như chẳng tốn hơi sức đánh hạ kinh thành nước Thạch Hào, kỵ binh dưới trướng lập tức quay đầu, thuận thế đánh thẳng vào một nước chư hầu khác của Chu Huỳnh. Hơn nữa cho dù chiến sự thảm liệt, y vẫn “nhàn hạ thoải mái” đến bên bờ hồ Thư Giản, tuyên bố muốn bình định nơi này, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Cái gọi là thuận nghịch lại càng thẳng thắn. Tu sĩ hoang dã chịu giao ra tất cả của cải sơn môn, có thể sống sót rời khỏi hồ Thư Giản. Tu sĩ hoang dã chịu giao ra một nửa gia sản, đồng thời trở thành tu sĩ trong quân thấp nhất Đại Ly, cùng nhau tấn công vương triều Chu Huỳnh, có thể tạm thời ở lại hồ Thư Giản. Nhưng sau đó những ngọn núi thuộc về từng người, có cần di chuyển sơn môn và tổ sư đường hay không, phải nghe theo kỵ binh Đại Ly sắp xếp.
Mà bên phía đảo Cung Liễu, cuối xuân năm nay lại có thêm một nhóm tu sĩ xứ khác che che giấu giấu, đã trở thành thượng khách của đảo Cung Liễu. Đêm qua sau khi Tô Cao Sơn xuất đầu lộ diện, phát ngôn ngông cuồng với mấy vạn tu sĩ hoang dã hồ Thư Giản, Lưu Lão Thành đã tự mình thống lĩnh đám tu sĩ kia, đột ngột xông thẳng tới đảo Thanh Hiệp.
Trong đó có một lão tu sĩ pháp thuật thông thiên, chắc chắn là tu sĩ năm cảnh giới cao. Sau khi Lưu Lão Thành phá vỡ đại trận núi sông đảo Thanh Hiệp, lão tu sĩ kia dốc sức đánh ra một kích, gần như đã trực tiếp đánh nát cả phủ Hoành Ba. Sau đó lão hợp sức với đám tu sĩ đang ôm cây đợi thỏ, dùng mười mấy món pháp bảo kết trận, chặn đường bắt giữ Lưu Chí Mậu không địch lại đang muốn chạy trốn, áp giải tới đảo Cung Liễu.
Chương Diệp thấy tình thế không ổn, cũng không đi tìm chết, thông qua một mật đạo dưới đáy nước đảo Thanh Hiệp lén lút chạy ra. Ông ta khẩn cấp chạy tới nước Thạch Hào, nhờ vào miếng ngọc bài cung phụng kia tìm được Trần Bình An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT