Cho dù là người già ở hồ Thư Giản như Chương Diệp, cũng không ngờ được trận tuyết hôm nay, chẳng những rất lớn mà còn lâu như vậy. Khí thế dào dạt kia, quả thật giống như muốn mặt nước hồ Thư Giản cao thêm một thước.
Tuyết lớn báo hiệu năm được mùa. Đây không chỉ là một câu ngạn ngữ dân gian, cũng thích hợp dùng cho mấy vạn tu sĩ hoang dã hồ Thư Giản. Đối với linh khí và thủy vận của hồ Thư Giản, những loại nước từ trời rơi xuống như mưa tuyết sương mai, dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt. Có lẽ các hòn đảo đều muốn trận tuyết lớn này chỉ rơi vào trên đầu mình, đây không phải hoa tuyết mà là tiền hoa tuyết, cả một đống tiền thần tiên.
Trên thực tế đã có không ít tu sĩ địa tiên bay lên trời, thi triển pháp thuật thần thông, dùng các loại bản lĩnh gia truyền giúp hòn đảo nhà mình chiếm lấy lợi ích thật sự.
Đông chí hôm nay (từ ngày 22 tháng 12 đến ngày 5 tháng 1), dựa theo tập tục quê nhà, phủ Xuân Đình đã gói sủi cảo.
Một ngày trước đó, cá chạch nhỏ cuối cùng đã áp chế được thương thế, lặng lẽ trở lại trên bờ. Sau đó vào hôm nay, Cố Xán bảo nó đi gọi Trần Bình An đến phủ ăn sủi cảo. Lúc nói chuyện, Cố Xán và mẹ đang bận rộn ở bếp lò. Hôm nay nhà bếp của phủ Xuân Đình, còn lớn hơn hai nhà tổ ở ngõ Nê Bình của Cố Xán và Trần Bình An cộng lại.
Trên đường tới sơn môn, cá chạch nhỏ cũng rất tò mò. Cố Xán nói Trần Bình An muốn đưa cho mình một món đồ, rốt cuộc là gì?
Nghe nói mười ngày gần đây Trần Bình An ít giao du với bên ngoài, gần như không bước chân ra khỏi nhà, thỉnh thoảng lộ diện cũng chỉ mở cửa, nhìn cảnh sắc tuyết lớn phủ kín hồ vài lần, rất khác với lúc trước đi dạo xung quanh hồ Thư Giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT