Có lẽ vì phát giác được tâm cảnh của Trần Bình An hơi nhấp nhô, Mao Tiểu Đông cũng không gọi Trần Bình An đến thư phòng, mà là chọn một đêm khuya vắng người không có tiếng đọc sách, dẫn Trần Bình An đi dạo thư viện.
Tùy ý đi dạo và trò chuyện, Mao Tiểu Đông vẫn luôn như vậy, dù là đối nhân xử thế, làm việc hay dạy dỗ người khác, đều tuân thủ một nguyên tắc. Bất kể là học trò thư viện hay tiểu sư đệ Trần Bình An, ta dạy các ngươi học vấn trong sách, nói đạo lý của mình, các ngươi trước tiên cứ nghe thử, xem như là một kiến nghị. Chưa chắc nó đã thích hợp với các ngươi, nhưng ít nhất các ngươi có thể mượn nó để mở rộng tầm mắt.
Trần Bình An và Mao Tiểu Đông đi qua phòng phu tử có treo tranh của ba vị thánh hiền, lầu sách thỉnh thoảng có ánh nến sáng lên, cùng với ký túc xá có tiếng ngáy hoặc nói mê. Cuối cùng hai người đi tới đỉnh núi Đông Hoa, cùng nhau nhìn xuống cảnh đêm kinh thành Đại Tùy.
Nơi có tiền đèn đóm huy hoàng, nối liền thành dãy, giống như cách xa vẫn có thể cảm nhận được oanh ca yến hót ở đó. Nơi bần hàn cũng có ánh trăng làm bạn, cũng có củi gạo dầu muối.
Trần Bình An đột nhiên nói:
- Mao sơn chủ, tôi nghĩ thông rồi. Luyện hóa năm vật bản mệnh, gom đủ thuộc tính ngũ hành, là vì xây dựng lại cầu trường sinh. Nhưng tôi vẫn muốn luyện quyền thật giỏi, dù sao luyện quyền cũng là luyện kiếm. Còn như có thể nuôi dưỡng ra phi kiếm bản mệnh của minh, trở thành một kiếm tu hay không, trước tiên không nghĩ tới nó. Cho nên kế tiếp, ngoại trừ mấy khiếu huyệt quan trọng có thể đặt vật bản mệnh ngũ hành, tôi vẫn sẽ cố gắng nuôi dưỡng luồng chân khí võ phu thuần túy trong cơ thể.
Mao Tiểu Đông gật đầu nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play