Trong cơn mưa này ẩn chứa tà khí âm trầm không bình thường, bị Trần Bình An dùng mấy câu vạch trần. Nhưng mấu chốt khiến hai nhóm hào môn giang hồ ngừng gây chiến, không phải đạo lý đường đi không hẹp gì đó của Trần Bình An, cũng không phải bùa khêu đèn Trần Bình An lấy ra, mà là vì một câu nói: “Các thần tiên của Kim Quế quán vẫn chưa ra tay.”
Như vậy nghĩa là Kim Quế quán muốn lập kế hoạch chu đáo sau đó mới hành động, giả vờ yếu thế, dẫn rắn rời hang. Hoặc là không có sức kháng địch, chỉ có thể co cụm trong đạo quán, tránh né mũi nhọn.
Dù là nguyên nhân nào, đây vẫn là thần tiên trên núi đánh nhau. Cho dù có một chút tình nghĩa, đám nữ nhân đến từ nhà Yên Chi nước Vân Tiêu, cũng không muốn đặt cược tính mạng can dự vào.
Còn lão ma đầu Trúc Phụng Tiên từng gây nên gió tanh mưa máu trên giang hồ mấy nước, càng là hạng người lão luyện thành thục. Lần này lên núi là vì bắc thang tu đạo cho cháu gái, Kim Quế quán có thể thuận tiện thu nhận một đệ tử đắc ý, hai bên đều có lợi. Bang Đại Trạch không thấp hơn người khác một cái đầu, Trúc Phụng Tiên cũng không muốn làm đầy tớ cho đạo nhân Kim Quế quán.
Trần Bình An trở về chỗ cũ. Bùi Tiền lanh lợi không biết từ đâu lôi ra một phiến đá nhỏ, dùng làm ghế ngồi cho Trần Bình An. Cô bé ngồi xổm dưới đất, vừa dùng tay lau đất trên phiến đá nhỏ, vừa ngẩng đầu an ủi:
- Sư phụ, ngài vẫn rất có phong phạm, chỉ là giai đoạn thu quan có một chút khiếm khuyết, cũng không đáng kể.
Cách nói thu quan (giai đoạn giao tranh với quy mô nhỏ trong một trận cờ vây), là do Bùi Tiền thường ở bên cạnh quan sát Lư Bạch Tượng đánh cờ với người khác, đã nghe quen tai nhìn quen mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT