Trong lòng Trần Bình An hơi khó chịu, nghĩ thầm mình không nên tùy hứng như vậy, ý niệm vừa nảy sinh thì không kìm lại được. Chuyến này đi ba trăm dặm đường thủy, khiến cho những thủy yêu quỷ nước kia dòm ngó. Nếu thật sự xảy ra xung đột, hồ lô nuôi kiếm vẫn còn ở chỗ thân thể. Lúc trước luyện tập sáu bước đi thế trên sông, vô cùng trúc trắc, đánh ra mấy quyền càng mềm yếu vô lực, âm thần giống như trời sinh không giỏi võ học quyền pháp.
Vừa nhớ tới cặp mắt như đèn lồng dưới đáy sông, hắn cũng cảm thấy nghĩ lại mà sợ.
Chung Khôi giống như nhìn thấu tâm tư của Trần Bình An, nói:
- Âm thần vốn thích dạo chơi trời đất ban đêm. Ngươi lần đầu xuất khiếu đi xa, âm thần mới sinh không đi đâu khác, lại đi tới miếu thủy thần sông Mai này. Theo như cách nói của luyện khí sĩ, đây có thể là cơ duyên chỉ gặp chứ không thể cầu. Nhưng vẫn phải cẩn thận ứng phó, chuyện cơ duyên phúc họa khó lường, không phải lúc nào cũng là chuyện tốt.
Trần Bình An hỏi:
- Vậy người coi miếu thủy thần có phải tu sĩ hay không? Có thể phát hiện được thân phận âm thần của ta không?
Chung Khôi bực bội nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play