Hai ngón tay Chu Phì kẹp lại, hồn phách của cô gái ngưng tụ thành một hạt châu trắng như tuyết trên đầu ngón tay của hắn, sau đó nhẹ nhàng bỏ vào trong tay áo. Hắn ngẩng đầu nhìn lão tăng của chùa Kim Cương, không còn muốn nói suông như lúc trước, dứt khoát nói:
- Trở lại chuyện của bộ y phục kia. Ta biết có liên quan đến ngươi, vì chuyện này mà Chủng Thu còn từng đến chùa tìm ngươi.
Nhưng lão tăng vẫn không muốn nói chuyện chính, ánh mắt đầy vẻ tưởng nhớ, nhìn về khu rừng xanh tươi rậm rạp bên ngoài nhà:
- Bần tăng có một sư đệ, lúc còn trẻ cùng nhau tu Phật pháp. Hắn nói rằng không thể nhìn nổi những cố sự bi thương của nhân gian, nhìn thấy rồi khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ, thế gian vốn có Phật nhưng vẫn như vậy, cho dù hắn tu thành Phật thì có thể làm gì? Sau đó ta rời khỏi ngôi chùa nhỏ ở quê hương, không biết vị sư đệ kia hôm nay...
- Đã thành Phật chưa?
Chu Phì kìm nén cơn giận trong lòng, khẽ lắc đầu cười nhạo:
- Địa phương nhỏ như vậy, thành Phật cái gì. Lão hòa thượng, ngươi nghĩ quá nhiều rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT