Đầu óc Trần Bình An đã rối mù, không biết mình đang ở hướng nào của núi Đảo Huyền. Xung quanh cũng không có cây to cành cao nào để hắn trèo lên nhìn ra xa. Trên đường chỉ có nhà lớn tường cao, hắn nào dám tùy tiện trèo lên đầu tường nhà người ta. Hơn nữa đang là sáng sớm, người đi đường thưa thớt, càng không một ai biết ngôn ngữ thông dụng Bảo Bình châu.
Hắn cả đêm không về, Kim Túc ở nhà trọ Quán Tước nhất định sẽ sốt ruột, không chừng còn kinh động tới đảo Quế Hoa đang dỡ hàng ở bến thuyền Tróc Phóng. Trần Bình An khó tránh khỏi lo lắng. Nhưng hôm nay đi dạo trên con đường vắng vẻ, hắn lại cảm thấy cứ đi chầm chậm tùy duyên như vậy, không biết sẽ nhìn thấy cảnh sắc gì, thực ra cũng rất tốt.
Một người nào có thể chuyện gì cũng không làm phiền người khác, thỉnh thoảng làm phiền một hai lần cũng không cần quá áy náy.
Cứ đi như vậy, Trần Bình An lại nhìn thấy nàng.
Ninh Diêu đứng ở cuối đường, chậm rãi đi về phía Trần Bình An. Nếu như không nhớ sai, trường bào màu xanh sẫm trên người nàng, rất giống với quần áo mới mà hắn mua cho nàng ở động tiên Ly Châu, mặc lên người nàng rất vừa vặn.
Trần Bình An chạy chầm chậm tới trước mặt Ninh Diêu, buột miệng nói:
- Trùng hợp như vậy à.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play