Ánh nắng ban mai rọi vào quán rượu. Lão chủ quán đang huýt sáo, trêu đùa con chim sẻ trong lồng kia. Chim sẻ nhỏ kiêu ngạo lạnh lùng như tiên tử trên núi. Ông lão lại đấu chí sục sôi, ra sức thi triển kỹ năng, huýt sáo càng nhanh hơn.
Thiếu niên phục vụ đang siêng năng quét dọn nhà cửa, bàn ghế vốn không nhiễm hạt bụi lại càng sạch sẽ. Thỉnh thoảng hắn còn hà hơi lên bàn ghế, dùng tay áo cẩn thận lau chùi, tỏ ra hài lòng. Giống như đối với thiếu niên bán rượu ở núi Đảo Huyền này, dọn dẹp đồ vật trong nhà chính là hạnh phúc lớn nhất trên đời.
Trần Bình An nằm trên bàn rượu khoan thai tỉnh lại, cũng không có cảm giác đầu muốn nứt ra sau khi say mèm, chỉ là cả người lâng lâng. Hắn ngỡ ngàng ngồi yên tại chỗ, cố gắng nghĩ xem đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Chỉ nhớ mình đáp ứng đôi vợ chồng kia tới uống rượu vong ưu gì đó, ngay cả tu sĩ cảnh giới Ngọc Phác cũng khó được uống, sau đó thì không nhớ gì cả. Đôi vợ chồng kia là ai, mình và bọn họ đã nói chuyện gì, bọn họ đã đi khi nào, tất cả đều quên hết.
Rõ ràng đã nói là rượu vong ưu, rốt cuộc thứ bị quên là gì?
Trần Bình An càng ưu sầu, luôn cảm thấy trong lòng có một sự thương cảm nhàn nhạt, đuổi cũng không đi. Giống như trời tờ mờ sáng, có một con chim sẻ đậu trên cửa sổ đất vàng ở nhà tổ ngõ Nê Bình, hót líu lo, quấy nhiễu mộng đẹp của người khác, nhưng lại không nỡ đuổi đi.
Trần Bình An nhìn quanh, chỉ thấy thiếu niên phục vụ đang siêng năng dọn dẹp và lão chủ quán nhàn nhã.
Hắn thử dò hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT