Trên đỉnh núi đảo Quế Hoa, Trần Bình An đứng dưới bóng mát cây quế già, gần như không thấy nóng bức. Hắn không kìm được nhớ tới cây hòe già ở quê nhà, chỉ là cây quế trước mắt cành lá sum suê, mà cây hòe già đã không còn nữa.
Sau khi thương cảm, trong lòng hắn lại cười một tiếng. Hắn vẫn nhớ cảnh tượng tiểu cô nương mặc áo bông đỏ khiêng nhánh hòe chạy băng băng. Lý Bảo Bình hoạt bát đáng yêu, không sợ trời không sợ đất, cùng với Phạm Nhị thành Lão Long không buồn không lo, mỗi ngày đều sống rất tốt đẹp, đều khiến Trần Bình An hâm mộ không thôi. Hắn hi vọng một ngày nào đó mình có thể trở thành người giống như bọn họ, không biết đây có xem là “ganh đua với người tài đức” được viết trong sách thánh hiền hay không?
Ngoại trừ Trần Bình An, còn có hành khách đi thuyền tụm năm tụm ba dưới cây quế già, đều là người ngưỡng mộ danh tiếng mà đến, chỉ chỉ trỏ trỏ vào cây già lớn tuổi. Có một số cô gái tìm vị trí đứng, để mấy họa sĩ đảo Quế Hoa ở đây cầm bút vẽ tranh giúp bọn họ. Lại có một nhà ba người, bảo họa sĩ ưu tú thân là luyện khí sĩ kia, giúp bọn họ vẽ một bức tranh gia đình lưu làm kỷ niệm.
Lúc trước trên xe ngựa Phạm Nhị đã nhắc nhở Trần Bình An, những hành khách có thể từ thành Lão Long đi đến núi Đảo Huyền buôn bán, cảnh giới có cao thấp, xuất thân có tốt xấu, nhưng đều có một điểm chung, đó là không dễ chọc. Bảy đường tám ngả, ai cũng có thể mang ra một hai nhân vật phi thường hoặc là hào phiệt tiên gia.
Trần Bình An vốn không phải người thích gây chuyện thị phi, cho nên Phạm Nhị nhắc nhở như vậy chỉ xem như thêu hoa trên gấm.
Trần Bình An yên lặng đứng ở phía xa, chờ một họa sĩ trung niên dừng bút giao tranh. Sau đó hắn mới tiến lên trước, đi sát qua vai cô gái đang phấn khởi cầm tranh cuộn kia. Hắn liếc nhìn bức họa trong tay một cô gái luyện khí sĩ, thấy đó không phải là loại thần giữ cửa vẽ màu cứng đờ dán trên cửa quê nhà. Quần áo và tóc đen của cô gái trong tranh cuộn còn chậm rãi phất phơ, lá cây quế cũng lắc lư như sóng gợn. Có điều hắn phát hiện chân dung của cô gái hơi khác với trong tranh cuộn, dường như họa sĩ đã vẽ rạng rỡ hơn mấy phần.
Trần Bình An cảm thán, vẽ tranh như vậy và thủ pháp dập chữ trên thuyền cá côn lúc trước, đúng là mỗi bên đều có cái hay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play