Trước giờ Đông Bảo Bình Châu thích dùng thư viện Quan Hồ để phân chia nam bắc, phương bắc nhiều mọi rợ, phương nam toàn trí thức.
Người phương nam xem thường người phương bắc là chuyện hiển nhiên. Cho dù là văn hào Đại Tùy ở phương bắc, đối diện với danh sĩ nước Nam Giản cũng phải tự nhận thấp hơn một cái đầu. Vì vậy thế gia vọng tộc phương nam xem việc lấy chồng phương bắc là sỉ nhục.
Gần đến cuối năm, tại một buổi chợ huyên náo ở phương nam, có một nhà sư trung niên chân trần cầm bát chậm rãi bước đi, vẻ mặt chính trực cương nghị. Có nghệ nhân ca hát tạp kỹ thi triển hết tài năng, nhận được nhiều tiếng hoan hô. Nhà sư nhìn thấy một con khỉ nhỏ bị cột vào cọc gỗ, thân hình gầy đét khiến cho mắt có vẻ rất lớn.
Nhà sư ngồi xuống, lấy ra nửa miếng bánh khô cứng, bẻ một mảnh nhỏ đặt vào lòng bàn tay, đưa cho con khỉ nhỏ gầy nhom.
Con khỉ nhỏ lại bị việc thiện này của nhà sư làm sợ hãi, thất kinh chạy trốn về phía sau, xích sắt trong nháy mắt bị kéo căng khiến nó giật ngược lại. Con khỉ nhỏ cả người đầy vết roi lập tức ngã xuống, thân thể cuộn tròn, nhỏ giọng r*n rỉ.
Nhà sư nhẹ nhàng đặt bánh vụn ở gần cọc gỗ, lại bẻ phân nửa số bánh còn lại, thả rải rác dưới đất. Sau đó ông ta lại bỏ bát sắt xuống, đứng dậy lui về phía sau. Cuối cùng ông ta khoanh chân ngồi cách cọc gỗ ba bốn bước, bắt đầu nhắm mắt, môi khẽ mấp máy đọc thầm kinh văn giới luật.
Đi cũng tu hành, ngồi cũng tu hành, vạn dặm xa xôi, vẫn luôn khổ hạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT