Lý Bảo Bình chẳng những không sợ hãi mà còn ngây thơ tràn đầy mong đợi, chờ tiểu sư thúc đạp phi kiếm, vù một cái từ chân trời góc biển đáp xuống bên cạnh cô, nói với mọi người hắn là tiểu sư thúc của mình.
Còn như sát ý và nguy hiểm chất chứa trong ngày đó, cô cũng không nghĩ đến nhiều. Dù sao trí tuệ của tiểu cô nương có phát triển sớm thế nào, cũng không thể nghĩ ra lòng người hiểm ác mà trong sách không hề miêu tả, không nghĩ ra những dòng nước ngầm dâng trào và sự thù ghét cay nghiệt ân giấu sau mũ cao đai rộng.
Tiểu cô nương chưa trải sự đời, chỉ đơn thuần toàn tâm toàn ý tin cậy một người.
Lão tú tài nằm trên lưng Trần Bình An sảng khoái ngủ say. Sở dĩ lão tiết lộ thiên cơ, có lẽ là do quý trọng sự ngây thơ hiếm thấy này.
Lý Bảo Bình nhẹ giọng nhắc nhở:
- Tiểu sư thúc, nếu đến lúc đó anh cãi không lại người khác, cũng đánh không lại người khác, chúng ta có thể bỏ chạy.
Trần Bình An cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT