Thôi Đông Sơn vẫn ngồi ngây ra dưới đất, liếc nhìn tiểu cô nương và tranh cuộn, bực bội nói:
- Cho dù trời sập xuống bức tranh này cũng sẽ không hao tổn. Có biết thế nào là trời sập xuống không? Trung Thổ Thần Châu từng có một kẻ vô danh, dùng một kiếm đâm xuyên ngân hà, khiến cho dòng nước vô tận của động tiên Hoàng Hà đổ xuống. Nhìn từ xa giống như màn trời xuất hiện một lỗ thủng lớn, nước rào rào trút xuống. Từ đó mới tạo ra hai trong số mười kỳ quan thiên hạ, bao gồm “nước sông Hoàng Hà từ trời đến”, cùng với thành Bạch Đế nằm giữa mây màu. Thành chủ của thành Bạch Đế rất lợi hại, là một trong số mấy kiêu hùng dám tự xưng là Ma giáo chính thống. Ta đã từng may mắn được đánh cờ với hắn trong dòng sông mây màu bên ngoài thành Bạch Đế, được khen là mười ván mây màu. Ta thua nhiều thắng ít, nhưng tuy bại vẫn vinh. Dù sao lá cờ có viết “mời kỳ thủ thiên hạ đi trước” đã dựng trên đầu thành Bạch Đế hơn sáu trăm năm rồi, kỳ thủ có tư cách đánh cờ với thành chủ chỉ đếm được trên đầu ngón tay...
Lý Bảo Bình không thích nghe những chuyện vô nghĩa này, tức giận nói:
- Ngươi nói nhiều như vậy khoe khoang cái gì. Ta nói tranh rách thì là rách! Nếu như ta đúng, để ta dùng con dấu đóng lên đầu ngươi. Có dám đánh cuộc không?
Đánh cuộc?
Thôi Đông Sơn lập tức hứng thú, vẻ mặt suy sụp hoàn toàn biến mất, đột nhiên đứng dậy, phủi phủi mông cười hỏi:
- Ta thắng thì thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play