Trần Bình An mở to hai mắt, nhìn thấy con dấu “Tĩnh Tâm Đắc Ý” kia đập trúng trán thiếu niên áo trắng, sau đó bắn ngược lại, đứng yên giữa không trung, cuối cùng giống như bị người ta giật dây kéo trở về. Có điều người kéo dây sức lực hơi yếu, con dấu chữ “Tĩnh” lắc lư giữa không trung, nhấp nhô lên xuống, tốc độ không nhanh.
Trần Bình An truy tìm quỹ tích của nó, thấy trên thanh kiếm gỗ hòe lơ lửng giữa mình và Lý Bảo Bình, có một cô gái nhỏ áo vàng cao chừng ngón út, nằm sấp bên dưới phi kiếm, tay chân ôm chặt lấy kiếm gỗ. Lúc này cô gái nhỏ áo vàng dáng vẻ hoạt bát đáng yêu kia vất vả bò dậy, đứng lên thân kiếm. Đầu óc của cô choáng váng, bước chân lảo đảo như người say, xem ra chuyến ngự kiếm bay lượn này không xem là tốt đẹp.
Con dấu chữ Tĩnh kia rơi vào trên kiếm gỗ, hơi nặng nề, ép cho chuôi kiếm vểnh lên. Cả người thiếu nữ áo vàng trượt về phía con dấu, luống cuống tay chân.
Trước đó Lý Bảo Bình cũng không phát giác được sự tồn tại của thiếu nữ áo vàng, lúc này nhìn thấy liền nổi lên hứng thú, lập tức chạy như bay đến, hai đầu gối hạ thấp, dùng hai tay đỡ hai đầu kiếm gỗ hòe, ở khoảng cách gần nhìn chăm chú vào người tí hon đang muốn trốn tránh kia. Thiếu nữ áo vàng ngẩn người, dường như bẩm sinh rất ngại ngùng, đưa tay che mặt, hai chân khép lại nhảy thẳng lên, sau khi rơi xuống thân hình lại chui vào kiếm gỗ hòe, biến mất không còn thấy.
Trần Bình An không rõ nội tình, cũng không muốn dây dưa với chuyện này, khàn giọng nhắc nhở:
- Bảo Bình, ném kiếm gỗ cho anh, em cất kỹ con dấu trước.
Lý Bảo Bình lập tức kìm nén lòng hiếu kỳ, biết việc khẩn cấp trước mắt là giải quyết tên họ Thôi kia, liền bắt lấy con dấu, khẽ quát một tiếng, gắng sức ném kiếm gỗ hòe về phía tiểu sư thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play