Quay về Hạo Nhiên, Trần Bình An lập tức thi triển thần thông, thu lại tôn pháp tướng Pháp Thiên Tượng Địa to lớn kia, thân hình dần dần co lại, từ như núi lớn, rồi như núi non, cuối cùng chỉ còn lại một vầng kim quang.
Thân hình đáp xuống biển mây, Trần Bình An hướng vị Nho gia thánh nhân tọa trấn màn trời Bảo Bình Châu khẽ thở dài, chắp tay hành lễ: "Lúc trước đi gấp quá, không kịp bẩm báo với phu tử, vãn bối thất lễ."
Lão phu tử khoát tay, cười ha hả: "Xảy ra chuyện gì ư? Lão phu nào có thấy gì đâu.”
Tạ Cẩu trợn tròn mắt, há hốc mồm. Thế này cũng được sao? Sơn chủ nhà ta, pháp tướng to lớn nhường ấy, cứ thế phi thăng vụt qua ngay trước mắt lão nhân gia, mà lại bảo không thấy gì ư?
Trần Bình An không nhịn được bật cười. Y vốn tưởng lão phu tử sẽ khách khí nói thêm câu gì đó kiểu như "lần sau không được tái phạm". Trầm mặc một khắc, Trần Bình An chắp tay ôm quyền: "Vãn bối xin tạ ơn."
Lão phu tử gật đầu, đôi bên lòng dạ tự hiểu.
Tạ Cẩu được một phen mở mang tầm mắt, thầm nghĩ phen này phải theo sát sơn chủ, học hỏi thêm nhiều điều mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play