"Hoa đào hợp nhất là nên ngồi thuyền mà ngắm, trăng sáng thì phải nằm trên mái nhà mà thưởng thức." Đây là Thôi Đông Sơn ngụy biện.
Phùng Tuyết Đào tựa như dính phải một khối kẹo vừng, đành phải theo sau thiếu niên áo trắng kia, khắp nơi mà loạn đi dạo. Kỳ thật, Phùng Tuyết Đào vốn tính khí cũng không phải dạng vừa, nhưng trên đầu còn có Thôi Đông Sơn, một nhân vật số một như vậy, thì biết làm sao. Mấu chốt là Thôi Đông Sơn kia lại còn lắm lời, trên thuyền rượu chưa uống no bụng, lời nói đã nghe no căng rồi.
Thôi Đông Sơn không hề dối trá với Tạ Cẩu, hắn quả thực đã chiếu theo danh sách hồ sơ của Hình bộ, đem tất cả luyện khí sĩ đã từng vượt ải điệp luyện, đều cho xem qua một lượt.
Trong núi ty thự đã chọn chỉ đủ đầy, đến nỗi mũ quan, ghế trống còn nhiều hơn cả gia phả tu sĩ. Thanh Bình Kiếm Tông thật sự là thiếu nhân thủ a! Trách thì trách bản thân hắn, tông chủ uy vọng chưa đủ, không thể vung tay hô một tiếng là quần hùng tụ tập.
Cũng may, khi ở Đồng Ấm độ thuyền, tiên sinh và Tạ Cẩu mỗi người đều đề cử một gã luyện khí sĩ, lý do thì khác nhau. Tạ Cẩu nói rằng tiểu nữ oa kia tư chất cũng tàm tạm, còn tiên sinh thì nhận xét tên kia tâm tính không tệ.
Lôi kéo Phùng Tuyết Đào đi dạo một vòng, Thôi Đông Sơn đã quyết định thu nhận nữ tu trẻ tuổi có tàn nhang kia dưới trướng. Còn về cô nương xinh đẹp tên Giản Thêu kia, thì để sau tính.
Thôi Đông Sơn thần thần bí bí hỏi: "Phùng huynh, ngươi thấy Huống Quỳ tư chất thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play