Nam Uyển quốc kinh thành gọi là Đại Lương, Trần Bình An đối với phong mạo nơi kinh sư có thể nói là thuộc nằm lòng. Hắn bèn chọn một quán ăn khuya có tiếng, may mắn còn chỗ, rồi gọi món cá nướng.
Ngoài kinh thành có con sông Thanh Cần, cá trắm đen trong đó cực kỳ béo tốt. Cá nướng kết hợp với cải bắp Đại Lương, quả là tuyệt phẩm. Bởi giá cả phải chăng, lại ngon miệng nên từ quan to hiển quý đến dân buôn bán nhỏ đều ưa thích. Chẳng qua Trần Bình An vừa gắp một đũa, liền biết ngay con cá trắm đen này là loại được vận chuyển từ sông hồ khác đến, ngâm ở sông Thanh Cần vài ngày để "sang tên". Hắn chỉ im lặng, liếc nhìn chưởng quầy trẻ tuổi hôm nay. Tướng mạo y hệt chưởng quầy năm xưa, đại khái là lão chưởng quầy tuổi cao, đem quán ăn cùng tay nghề truyền lại cho con trai. Dầu cay bí chế và gia vị phối đồ ăn của món cá nướng đều giống nhau, duy chỉ thiếu đi một phần tư vị, gọi là phúc hậu. Đương nhiên cũng có khả năng quán ăn chỉ là buôn bán nhỏ, cá Thanh Cần hôm nay đã là món ngon dành riêng cho kẻ có tiền ở Đại Lương thành, vậy nên quán ăn nhỏ ven đường này thêm một mặt gia vị, gọi là sinh kế.
Lúc trước Trần Bình An dẫn đường tìm được quán ăn nhỏ này. Một chiếc bàn trống dựa tường, hai chiếc ghế dài, Lưu Tiện Dương đến trước, chiếm một chỗ, ngồi giữa ghế dài, thò tay đập bàn, hỏi có rượu không.
Cố Xán khi ấy đứng cạnh bàn, Trần Bình An ý bảo hắn ngồi vào trong. Cố Xán sau khi ngồi xuống, thò tay kéo ghế dài phía gần Trần Bình An ra ngoài một chút, đợi Trần Bình An bước tới, chuẩn bị ngồi xuống, Cố Xán lại đẩy ghế dài về chỗ cũ.
Trước kia ngồi ở bờ ruộng nơi hương dã, đầu đứa nhỏ ước chừng ngang vai thiếu niên, nay lại có thể kề vai sát cánh mà ngồi.
Trần Bình An bưng bát nhấp một ngụm rượu, may mà thổ nhưỡng cải bắp vẫn là tư vị ban đầu, bèn hỏi: "Cố Xán, thành Bạch Đế có tàng trữ linh sách bí tịch nào về hy vọng khí nhất mạch không?"
Cố Xán đáp: "Có, hơn nữa số lượng rất nhiều. Sư phụ xem trọng vọng khí nhất mạch, từ đó kéo ra một loạt bàng môn thuật pháp đạo mạch, hiển nhiên đã sớm cực kỳ để tâm. Từ Hạo Nhiên cửu châu, tất cả thu thập, vơ vét đạo thư, thành Bạch Đế đặc biệt sắp đặt việc khắc sách, in ấn, xuất bản. Nhà mình có một bộ đầy đủ, mỗi mười năm lại đổi mới một lần mục lục, phiên bản sách vở, phân ra làm ba loại: Tuyệt tự, thông sử và sách ghi chép về địa phương. Số lượng sách vở nhiều vô kể, có thể sánh ngang với tàng thư của thư ký một tiểu quốc. Hàn Tiếu Sắc, Liễu Xích Thành, những thành viên tổ sư đường như vậy đều có một phần, thuận tiện cho các đại tu sĩ ấy dựa theo phương hướng tu hành của mình mà lựa chọn đạo thư tương quan. Ta mới gia nhập thành Bạch Đế, tuy là đệ tử thân truyền của thành chủ, nhưng theo quy củ của thành Bạch Đế, không phải thượng ngũ cảnh thì không được phép tiến vào tổ sư đường. Lúc ấy ta bèn hỏi xin Hàn Tiếu Sắc một chuỗi chìa khóa, để tiện đến lầu đọc sách của nàng ấy mà đọc sách. Ta từng cẩn thận lật qua mục lục, bí mật trích ra một chút, nhớ kỹ chuyên môn giảng giải về lịch sử nguồn gốc của Khâm thiên giám các quốc gia và con đường tu hành Vọng khí thuật, thì có hơn hai ngàn ba trăm bản."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play