Cây trúc xanh kia đột nhiên dựng thẳng, hóa ra A Lương đã nhảy xuống đất, đưa tay kéo vị thổ địa núi Kỳ Đôn kia đứng dậy, tấm tắc cười nói:
- Phẩm hạnh đánh cuộc của ta không tốt, nhưng vận may đánh cuộc của ngươi lại rất tốt.
Sắc mặt thổ địa trẻ tuổi trắng như tuyết, mặt ủ mày chau. Tuy rằng đã vượt qua kiếp nạn, cuối cùng giữ được nửa mảnh rừng trúc còn lại, nhưng khi hắn nhìn thấy mãng xà trắng bị chém đứt đầu ở phía xa, không kìm được trăm cảm xúc lẫn lộn. Mấy trăm năm qua làm hàng xóm láng giềng, tuy nhiều lần xung đột nhưng đại khái vẫn xem như sống yên ổn với nhau, ít nhất chưa từng có chuyện đánh nhau sống chết. Hôm nay rắn và mãng xà vốn đã sắp bước lên con đường tu hành rộng rãi, nhưng lại bị người ta dùng kiếm khí sắc bén chặt đứt đầu, có thể tưởng tượng chuyện này khiến hắn rung động thế nào.
Thổ địa trẻ tuổi thở dài một tiếng, chán nản chắp tay thi lễ, nhẹ giọng nói:
- Đúng như tiền bối nói, tiểu nhân là một kẻ lường gạt, tính tình đê tiện xảo trá. Nhưng hôm nay bị đánh một trận đã đủ rồi, mong A Lương tiền bối thương xót tiểu nhân, thật sự là sợ đến vỡ mật, không còn tâm tư gì nữa. Kế tiếp A Lương tiền bối cứ việc lên tiếng, tiểu nhân nhất định sẽ làm theo.
A Lương không cố làm ra vẻ thần bí, cúi đầu nhìn vỏ đao trúc xanh trống trải, gật đầu nói:
- Ngươi chọn một cây trúc già tốt một chút, ta muốn đổi một thanh đao trúc khác, xem như là lễ vật của ngươi. Còn nhiều cây trúc bỗng dưng rơi xuống đất như vậy, lãng phí thì cũng không tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play