Sáng hôm sau, Cố Mạch liền tìm Viện trưởng, nói: “Viện trưởng, nghe nói vùng núi phía Nam vừa xây dựng một căn cứ thực nghiệm mới, tôi xin được chuyển công tác đến đó.”
Viện trưởng có chút kinh ngạc: “Tiến sĩ Cố, cô nói thật đó chứ?”
Cố Mạch gật đầu.
Viện trưởng nói: “Cô biết điều kiện ở vùng núi khắc nghiệt đến mức nào không? Hơn nữa, để giữ bí mật, có thể một khi đã đi là vài chục năm, có thể đến chết cô cũng không thể ra ngoài, và thành tựu cùng những gì cô cống hiến cũng sẽ không ai biết…”
“Tôi không để tâm.” Cố Mạch nói: “Điều kiện gian khổ không sao cả, chỉ cần có thể không còn nhìn thấy những người đó nữa, để tôi an an tĩnh tĩnh làm nghiên cứu của mình là được.”
Những gì cô muốn có được đã gần như đạt được rồi, và thân xác này còn có thể sống thêm vài chục năm nữa. Quãng đời còn lại, cô nên dùng thân xác này để tiếp tục cống hiến cho đất nước, hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.
Vang danh sử sách, vậy thì coi như là oanh liệt đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play