Cố Nghiêu cũng bị sốc nặng. Lúc này, điều chàng nghĩ đến không phải Thủy U Lam đã lừa dối mình, mà là căm phẫn Cố Mạch đã hãm hại chàng. Chàng trừng mắt nhìn Cố Mạch, gằn giọng: "Ta là thân đệ đệ của ngươi, vì sao ngươi lại hãm hại ta như vậy!"
Cố Mạch cười khẩy: "Đệ đệ à, sao lại nói chuyện như vậy? Ngươi cho mẫu thân uống loại trà này thì gọi là vì mẫu thân tốt, ta cho ngươi uống sao lại thành hãm hại ngươi? Ta chẳng phải cũng là vì ngươi tốt sao?"
Mẫu thân chàng tính tình không tốt, hay nổi giận, làm con cái, ngươi không chọc nàng giận, hoặc là dỗ dành nàng nhiều hơn chẳng phải được rồi sao? Huống hồ, Thành chủ phu nhân đâu phải loại người vô cớ mà nổi giận lung tung. Cố Nghiêu chàng thì hay rồi, vì không muốn mẫu thân nổi giận, trực tiếp hạ thuốc phế đi mẫu thân mình, còn đường hoàng nói là vì sức khỏe mẫu thân. Có loại con trai như vậy, Cố Mạch còn cảm thấy đồng tình với Thành chủ phu nhân.
Nàng quay sang nhìn mặt Thành chủ phu nhân, quả nhiên thấy người tức giận đến không nhẹ.
Thành chủ phu nhân trừng mắt nhìn Cố Nghiêu, giọng nói lạnh băng: "Ai cho ngươi loại thuốc này? Có phải Thủy U Lam không?"
Cố Nghiêu phủ nhận: "Không phải, là chính ta tìm Lam Nhi xin..." Chàng tuyệt đối không thể liên lụy Lam Nhi!
Thành chủ phu nhân cười lạnh: "Mười mấy năm ta nuôi dưỡng ngươi, kết quả cuối cùng lại chẳng bằng một Thủy U Lam. Ngươi quả thực là con trai tốt mà ta đã nuôi dạy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play