Chàng nghĩ mình tiêu đời rồi, xuân tâm đã động, xốn xang lay động, mà đối tượng lại là người phụ nữ đã có chồng.
Điều này thật sự có nhục văn nhã, chính chàng cũng phỉ nhổ tâm tư xấu xa của mình.
Sau này, trong yến tiệc khánh công, chàng ngồi ở vị trí ít được chú ý nhất, nhìn nàng bị mọi người phê bình, nhìn nàng một mình chiến đấu với quần thần, nhìn nàng thỏa hiệp…
Đều là nam nhân, những quan thần kia nghĩ gì, chàng rất rõ ràng: thấy nữ nhân cầm quyền thì nói gà mái gáy sáng, thấy nữ nhân có bản lĩnh thì nói nữ nhân không an phận, lúc nào cũng sợ nữ nhân cưỡi lên đầu họ, khiến họ không bằng cả nữ nhân…
Lục Duẫn Sùng khinh thường không thèm kết giao với bọn họ. Nhưng chàng cũng không đứng ra nói giúp Cố Mạch, chàng vẫn luôn yên lặng, bởi chàng cảm thấy Cố Mạch không phải là người dễ dàng thỏa hiệp cúi đầu như vậy.
Thế nhưng, khi nghe Cố Mạch yêu cầu hòa ly với Nam Cung Giác, chàng vẫn không kìm được, trở thành người đầu tiên đứng ra ủng hộ Cố Mạch: “Thần cảm thấy Cửu vương phi nói rất có lý.”
Khoảnh khắc ấy, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía chàng. Chàng đứng vững.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play