Đoàn thuyền đến Mậu Giang đúng vào lúc năm hết Tết đến náo nhiệt nhất, người trong thành mua sắm hàng Tết thật đông.
Chung Kỳ Vân không chút lo lắng về đầu ra của bánh kẹo, ngày đến cảng Mậu Giang, hàng hóa còn chưa dỡ xuống, hắn đã sai Tôn quản sự dẫn Lưu Vọng Tài và vài tài công giỏi ăn nói mang theo mấy rương điểm tâm ngọt đến bán trước.
Đường bánh loại này vào dịp Tết vốn là mặt hàng dễ bán, đường phẩm ở những vùng quê còn quý hơn ngày thường một chút, huống chi là điểm tâm tinh mỹ hiếm có từ Giang Nam, dù có tiền đến phương nam này cũng khó mua được.
"Mỗi phương khí hậu là mỗi phương văn hóa"
Khác với những nơi còn lại, điểm tâm Giang Nam tương đối tinh xảo, thấm đượm sự tinh tế và dịu dàng của người vùng sông nước Giang Nam, không chỉ có hương vị khiến người ăn một lần là nhớ mãi, mà vẻ ngoài cũng khiến người ta muốn ngắm nhìn không rời mắt. Chủng loại có thể nói là vô cùng nhiều, nổi tiếng khắp cả nước, đặc biệt lần này Chung Kỳ Vân đã tốn không ít tiền mua bánh ngọt của phường Tư Vị nổi tiếng nhất Hàng Châu.
"Điểm tâm phường Tư Vị ai mà chẳng nghe qua" Lưu Vọng Tài tuy thích cờ bạc, nhưng miệng lưỡi lanh lợi, biết ăn nói, quả thật thừa hưởng được cái tài lừa người của thương nhân nhà hắn. Trải qua mấy ngày ăn xin, cái "tôn nghiêm" buồn cười của cậu ấm nhà giàu cũng vứt bỏ, đứng ở chợ cũng chẳng thấy chút rụt rè nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT