Chuyến đi này của Chung Kỳ Vân, quả thật đúng như hắn dự tính. Khởi hành hai ngày, gió Đông Bắc nổi lên, đoàn thuyền xuôi gió mà đi, vừa vặn một đường bình an xuống Đông Nam. Ngày mười rời Hàng Châu, chưa đến mười lăm đã tới Tuyền Châu. Vừa lúc đoàn thuyền cần tiếp tế lương thực và nước ngọt, bảy chiếc thuyền liền dừng lại ở cảng Tuyền Châu.
Đây là lần đầu tiên Chung Kỳ Vân đặt chân đến Tuyền Châu trong triều Đại Chinh. Tuyền Châu này khác biệt quá lớn so với Tuyền Châu trong ký ức của hắn. Lúc này Tuyền Châu có diện tích quản hạt lớn hơn nhiều so với Tuyền Châu thế kỷ 21, thành Tuyền Châu cũng không ở vị trí hắn biết. Tòa thành ven biển này cũng nghiêng về phía nam hơn. Chung Kỳ Vân vốn nghĩ rằng dù kiến trúc không còn, thì núi sông dòng nước dù cổ kim cũng sẽ không thay đổi, nhưng khi thực sự nhìn thấy nơi hoàn toàn xa lạ này, hắn có chút hoảng hốt, thậm chí, trong lòng ẩn ẩn có chút mất mát khôn tả.
Đây là Tuyền Châu, nhưng không phải quê hương trong ký ức của hắn.
Nếu nói có chút an ủi, đó là tiếng Mân Nam ở đây. Nghe ngôn ngữ, từ ngữ vẫn có chút xa lạ, nhưng âm điệu thì vẫn quen thuộc với hắn.
"Chung ca là người Tuyền Châu phải không? Lần này trở lại, ngài không về nhà nhìn một chút sao?"
Chung Kỳ Vân đối ngoại đều nói quê hắn ở Tuyền Châu, hơn nữa Tạ Vấn Uyên từng cho hắn hộ tịch cũng ghi là Tuyền Châu, cho nên những người xung quanh đều biết nhà hắn ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play