Hành động vừa rồi của Chung Kỳ Vân vốn là theo bản năng, hôm nay hắn và Tạ Vấn Uyên có vẻ thân cận hơn chút, nhất thời quên chừng mực, ban đầu không nhận ra có gì không đúng, chờ những người ngồi gần đó đều cố ý vô tình nhìn về phía này, Chung Kỳ Vân nắm tay Tạ Vấn Uyên mới giật mình buông ra, hơi hơi rời khỏi lưng ngực Tạ Vấn Uyên.
Cảm giác hơi lạnh ở lòng bàn tay vẫn còn, Chung Kỳ Vân chớp mắt, tay lặng lẽ rũ xuống bên người, không dám nhúc nhích, không lâu sau hắn mới chậm rãi cười nói: "Ta đây là cân nhắc, hai ta vừa trải qua biển lửa, sức khỏe không tốt lắm, cũng không thể vì nhất thời mê rượu mà bệnh càng thêm bệnh, mấy ngày nay chúng ta vẫn là không nên uống rượu đi."
Tạ Vấn Uyên buồn cười liếc Chung Kỳ Vân một cái, trả lời: "Đa tạ Chung huynh quan tâm có điều trong ly ta là trà chứ không phải rượu."
Thấy sắc mặt Chung Kỳ Vân cứng đờ, ý cười trên mặt Tạ Vấn Uyên lại sâu thêm một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT