Edit: Rượu
_________
Chung Kỳ Vân vội vàng chạy về Tạ phủ, muốn tìm Tạ Vấn Uyên, nhưng quản gia lại báo rằng y đã nghỉ ngơi.
Hắn đi đi lại lại trước cửa phòng Tạ Vấn Uyên hồi lâu, ban nãy trên đường về, hắn nói bóng nói gió, hết lần này đến lần khác dò hỏi Bạch tiểu ca về những chuyện xảy ra ở Sở lâu, nhưng đúng là phải khen Tạ Vấn Uyên quản lý thuộc hạ quá tốt, mặc hắn đò đưa, Bạch Lan vẫn im lặng như một khúc gỗ biết đi.
Trong lòng hắn có hàng trăm hàng ngàn câu hỏi muốn hỏi Tạ Vấn Uyên, nóng lòng muốn xác nhận người trong căn phòng tối tăm ở Sở lâu vừa rồi có phải là y không, càng muốn biết Tạ Vấn Uyên có phải cũng có chút tình ý với hắn đúng không...
Nhưng, đi tới đi lui một hồi lâu, gió đêm đầu thu đã thổi nửa canh giờ, Chung Kỳ Vân cuối cùng vẫn bình tĩnh lại.
Dù có xác nhận thì sao? Dù những thân mật triền miên ấy không phải là ảo giác lúc thần trí hắn không rõ lại thế nào? Tạ Vấn Uyên đã bỏ về mà chưa làm rõ mọi chuyện với hắn, có nghĩa là hiện tại dù trong lòng y nghĩ thế nào, thì lúc này cũng sẽ không nói ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play